Bối rối ngoài Biển Đông, Bắc Kinh gia tốc tiến trình thuộc địa hóa Việt Nam (Nguyễn Văn Huy)
Trước
khi quá muộn, trách nhiệm cảnh tỉnh đầu tiên thuộc về giới làm báo, vì
họ đã thấy, đã viết và đã thông tin. Nhưng trách nhiệm chính vẫn thuộc
về những người hiểu biết, những người được gọi là trí thức. Hãy thông
tin, hãy viết, hãy tố cáo và kêu gọi dân tộc Việt Nam phản ứng. Nếu
không ai làm gì thì thôi đành vậy, tương lai của dân tộc Việt Nam đã
được thấy trước: nô lệ cho đảng cộng sản cầm quyền và cho những chủ
nhân ông Trung Quốc.
Hiện trạng trên Biển Đông
Ban
cố vấn an ninh diều hâu của Tổng thống Donald Trump đang khám phá sự
chiếm hữu, cải tạo và xây dựng bất hợp pháp những căn cứ quân sự trên
những bãi đá san hô ngoài khơi Biển Đông của Trung Quốc nhằm tăng cường
và nới rộng sự kiểm soát của Bắc Kinh trên bầu trời và hải lộ giao
thương chính ở vùng Tây Thái Bình Dương. Điều này có nghĩa là nếu im
lặng để Trung Quốc thực hiện âm mưu chiếm hữu Biển Đông, các quốc gia
cùng chia sẻ trục lộ giao thông hàng hải chính này là Hoa Kỳ, Nhật Bản,
Nam Hàn, Đài Loan, các quốc gia ASEAN, Úc, Tân Tây Lan và Ấn Độ sẽ không
còn quyền tự do giao thương và đi lại nữa.
Hoa
Kỳ và các đồng minh khu vực đã lên tiếng tố cáo và yêu cầu Bắc Kinh
ngưng các hoạt động phi pháp này. Thay vì hòa hoãn và tiếp tục trong âm
thầm, Bắc Kinh đã không những lên gân khoe cơ bắp mà còn lớn tiếng đe
dọa những ai xâm phạm vào lãnh hải thuộc chủ quyền của Trung Quốc. Lực
lượng hải quân và không quân Trung Quốc đã liên tiếp tập trận bắn đạn
thật gần như hàng tháng trong khu vực "lưỡi bò" mà họ tự vẽ ra. Những
hành động này trước hết là nhằm răn đe chính quyền Đài Loan không nên có
ý đồ tuyên bố độc lập, kế là cảnh báo các quốc gia trong khu vực chớ
nên thách thức sức mạnh của lực lượng hải và không quân Trung Quốc.
Hăm
dọa này có lẽ đã thành công đối với các quốc gia nhỏ yếu trong khu vực
như Việt Nam, Philippines, Malaysia, Campuchia nhưng không hề làm Hoa
Kỳ, Nhật Bản, Đài Loan, Úc và Ấn Độ lo ngại. Không những thế, tàu chiến
của các cường quốc hải quân Châu Âu, Anh và Pháp, còn được gởi tới để
tuần tra chung. Trước những phản ứng này, Bắc Kinh đã vô cùng bối rối,
nhất là bộ tư lệnh hai Hạm đội Đông Hải và Nam Hải.
Bắc
Kinh đã bỏ ra rất nhiều tiền để xây dựng, mở rộng và củng cố những bãi
đá san hô thành những căn cứ rộng lớn, đã điều động gần như trọn bộ lực
lượng tàu chiến và máy bay tiên tiến nhất vào khu vực này để gây tiếng
vang và làm áp lực với các thế lực hàng hải quốc tế… Nhưng kết quả đã
không như mong đợi. Áp lực của Trung Quốc trên Biển Đông và biển Hoa
Đông đã thúc đẩy một cuộc chạy đua vũ trang qui mô chưa từng có trên
toàn khu vực, và nếu càng để lâu lực lượng võ trang răn đe của Trung
Quốc có thể lâm vào thế yếu.
Các
quốc gia nhỏ bé và yếu kém hơn Trung Quốc như Singapore, Việt Nam,
Philippines, Malaysia và Indonesia đã trang bị những loại khí tài tối
tân và hiện đại như tàu ngầm, tàu dẫn tên lửa, các loại máy bay tiêm
kích đời mới… Các quốc gia hiếu hòa trước đây như Nhật Bản, Nam Hàn và
Đài Loan buộc phải canh tân lại khả năng chiến đấu của các lực lượng võ
trang để đối đầu với Trung Quốc. Chưa bao giờ sự hiện diện của lực lượng
hải và không quân Hoa Kỳ tuần tra và tập trận ngay sát cạnh lãnh thổ và
lãnh hải như hiện nay.
Thêm
vào đó, Lực lượng phòng vệ Nhật Bản đã được trang bị hai tàu chở trực
thăng tự đóng, có khả năng trở thành hàng không mẫu hạm, và thành lập
nhiều đơn vị tác chiến chuyên nghiệp có khả năng chiến đấu ngoài lãnh
thổ. Nam Hàn cũng thế, lực lượng hải và không quân đã được trang bị thêm
tàu chiến và các loại máy bay tiêm kích tiên tiến nhất, đủ khả năng tập
trận chung ngang hàng với Hạm đội 7 Hoa Kỳ trong vùng biển Hoa Đông,
sát cạnh thủ đô Bắc Kinh. Trong khi Đài Loan, một hòn đảo quốc gia độc
lập với Trung Quốc, cũng đã canh tân và trang bị thêm những loại khí tài
hiện đại đủ khả năng đẩy lùi và phản công lại bất cứ bất cứ cuộc tấn
công nào đến từ lục địa.
Trước
những chuẩn bị này, chỉ cần bật một que diêm là nồi thuốc súng sẽ nổ,
bất cứ một tấn công nào vào tàu thuyền di chuyển trong vùng Biển Đông sẽ
dẫn đến xung đột võ trang. Chính vì thế, mặc dù rất bực bội, Bắc Kinh
chưa dám ra tay. Nhưng tình thế này không thể kéo dài mãi mãi. Càng để
lâu, chi phí vận hành các cơ sở vận hành và phương tiện di chuyển trên
biển và trên không càng tăng cao mà không bên nào mong muốn.
Vấn
đề của Trung Quốc là nếu càng để lâu tình hình sẽ ung thối, sự áp đảo
của Trung Quốc về số lượng máy bay và tàu chiến sẽ mất hiệu lực răn đe,
chủ quyền tuyên bố đơn phương của Trung Quốc trên Biển Đông không được
tôn trọng, lượng tiền khổng lồ bỏ ra không thu đạt kết quả mong muốn.
Cũng
nên biết số lượng dầu mazout tiêu thụ mỗi ngày cho tàu cá dân sự, tàu
chiến và máy bay có nhiệm tuần tra Biển Đông rất là cao, trong khi Trung
Quốc chưa tìm được mỏ dầu nào đáng kể để cung cấp nhiên liệu cho đội
tàu và máy bay sử dụng. Chỉ riêng tàu sân bay Liêu Ninh, lượng diesel
tiêu thụ mỗi ngày hơn một triệu lít (một trăm ngàn tấn), mỗi khi di
chuyển phải có hai tàu chở nhiên liệu đi theo để luân phiên tiếp tế,
chính vì thế khả năng phòng thủ của tàu Liêu Ninh rất yếu vì không thể
ra khơi quá vài ngày hoặc một tuần ; nếu xảy ra xung đột, chỉ cần ngăn
chặn hay đánh chìm những tàu tiếp tế thì coi như tàu Liêu Ninh vô hiệu,
có thể bị bắt sống. Tiếp vận nguyên nhiên vật liệu cho đội tàu trên biển
chính vì thế là ưu tiên hàng đầu của các bộ tư lệnh Hạm Đội Đông Hải
vva Nam Hải.
Gia tốc tiến trình thuộc địa hóa Việt Nam
Trước
tình thế này, Bắc Kinh đang rất bối rối. Ra tay hay không ra tay ? Ra
tay bằng cách nào, vào lúc nào, và nhắm vào ai ? Hậu quả nhận lại sẽ như
thế nào ?
Đảo Lý Sơn còn gọi là Cù Lao Ré. Ảnh từ Internet
Rất
nhiều câu hỏi đã được đưa ra nhưng chưa có giải pháp nào thỏa đáng.
Điều quan trọng mà Bắc Kinh có thể làm lúc này là chuẩn bị cho một tình
huống xấu : chấp nhận xung đột võ trang.
Nhưng
chấp nhận xung đột võ trang là một quyết định quan trọng, sự an nguy
cũng như chỗ đứng của Trung Quốc đặt trên bàn cân mà được thì không có
gì thêm, còn thua thì mất tất cả. Do đó, ngoài giải pháp ngoại giao, vận
động dân vận và thông tin tuyên truyền, hai công tác mà Bắc Kinh đang
tiến hành trong lúc này là :
1.
Củng cố và trang bị những bãi đá nhân tạo ngoài khơi Biển Đông để dò
tìm và phát hiện sự xâm nhập của đối phương, tiếp tục tuần tra và tập
trận trên vùng biển với những tốn kém khó chịu đựng ;
2.
Tăng cường xây dựng cơ sở hậu cần trên đất liền như nhà ở để bồi dưỡng
nguồn nhân lực hậu cần và chuyên viên kỹ thuật quốc phòng đang công tác
ngoài khơi Biển Đông khi xảy ra chiến tranh, quan trọng nhất là chiếm
giữ những nguồn sản xuất đầu khí ngoài khơi Biển Đông, xây dựng những
kho tồn trữ nguyên nhiên vật liệu và khí tài chiến tranh (xăng dầu, vũ khí, đạn dược, thiết
bị quân sự, lương thực thực phẩm, dụng cụ y tế...) để tiếp tế ngoài
khơi khi có xung đột. Cũng nên biết, kẻ thù chính ngoài khơi của lực
lượng quân sự là muối. Muối ăn mòn sắt thép, nhôm kẽm, ximăng, tiêu diệt cây cỏ, do đó xây dựng nhà kho trên đất liền là điều bắt buộc để bảo trì cơ sở và vũ khí. Việt Nam nằm trong công tác thứ 2.
Theo
lịch trình chiến lược đã được hoạch định trong những Tuyên bố chung
2015 và Tuyên bố chung 2017, phải chờ đến năm 2021 công tác hợp tác toàn
diện với Việt Nam trên mọi lãnh vực mới hoàn tất. Nhưng trước tình thế
cấp bách như hiện nay trên Biển Đông, Bắc Kinh muốn đốt giai đoạn dự trù
trong Điểm 5, mục iii và iv của bản Tuyên bố chung Việt Nam - Trung Quốc 2017 : gia tốc xây dựng cơ sở hạ tầng trên những vị trí trọng điểm chiến lược ở Việt Nam.
Một
cách cụ thể : Trung Quốc muốn trực tiếp đứng ra xây dựng những đại công
trình xây dựng cơ sở tại một số trọng điểm chiến lược trên lãnh thổ
Việt Nam mà Bắc Kinh đã chấm, chứ không muốn giao cho người Việt Nam
đứng tên như đã làm trong quá khứ. Những địa điểm chiến lược mà Bắc Kinh
đang nhắm tới là vùng đất liền gần những căn cứ quốc phòng của Trung
Quốc ở ngoài khơi Biển Đông : Quảng Nam, Quảng Ngãi cho Hoàng Sa, Phan
Thiết, Vũng Tàu và Nhà Bè cho Trường Sa. Riêng tại Sài Gòn, hai địa danh
chiến lược mà giới đầu tư Trung Quốc đang nhắm tới là Thủ Thiêm và Biên
Hòa để dành độc quyền xây dựng những cao ốc cư ngụ, và đặc biệt là xây
dựng giang cảng quốc tế trên sông Đồng Nai và phi cảng quốc tế Long
Thành.
Để
cụ thể hóa, ngày 24/04/2018 vừa qua, một phái đoàn cao cấp đã từ Thượng
Hải đến Sài Gòn yêu cầu cấp lãnh đạo địa phương nhượng quyền xây dựng
công khai và trực tiếp cho những công ty xây dựng Trung Quốc, đặc biệt
là tại Sài Gòn và các tỉnh duyên hải miền Trung, trong thời hạn 100 năm.
Điều đáng lưu ý là những phái đoàn đến từ Trung Quốc này không liên lạc
trực tiếp với Hà Nội, tức Trung ương, mà với từng địa phương.
Tại
miền Trung, họ liên lạc trực tiếp với lãnh đạo Quảng Nam-Đà Nẵng, Quảng
Ngãi để nhượng quyền xây dựng và khai thác bán đảo Sơn Trà và đảo Lý
Sơn, hai vị trí gần quần đảo Hoàng Sa nhất, đương nhiên là với mục đích
khai thác những bãi biển du lịch nhưng hậu ý là xây dựng cơ sở cho lực
lượng chuyên viên kỹ thuật và hậu cần khi xảy ra chiến tranh trên biển.
Sông
Đồng Nai với thành phố Biên Hòa và Long Thành là hai địa điểm đầy triển
vọng phát triển của nền kinh tế miền Nam : cảng sông lớn, đất đai rộng
lớn, nguồn nhân lực trẻ và chuyên nghiệp. Nhưng Long Thành mới chính là
địa điểm chiến lược mà các chuyên gia Trung Quốc đang nhắm tới. Một công
ty xây dựng lớn của Trung Quốc đang vận động quyền được sử dụng và
chuyển nhượng những cơ sở hạ tầng lớn ở Việt Nam do họ xây dựng (chẳng
hạn như quyền xây dựng và khai thác độc quyền phi cảng quốc tế Long
Thành, giang cảng Phú Đông trên sông Đồng Nai, hải cảng nước sâu Vũng
Tàu…) trong thời hạn 100 năm thay vì 50 năm như luật định. Cũng nên lưu
ý, chính quyền cộng sản Việt Nam đã có kế hoạch xây dựng phi cảng quốc
tế Long Thành từ rất lâu, nhưng "không hiểu vì sao" đã cất vào tủ và chỉ
lo tập trung mở rộng phi cảng Tân Sơn Nhất về phía nam.
Sài
Gòn cũng thế, địa điểm chiến lược đầy triển vọng phát triển trong những
năm tới mà giới đầu tư Trung Quốc đang nhắm tới là Thủ Thiêm, Quận 2.
Đây là một vùng còn hoang dã nên rất dễ xây dựng vì không phải bỏ ra
những món tiền lớn để đền bù chuyển nhượng.
Sâu
chuỗi lại những diễn biến xảy ra gần đây trên chính trường Việt Nam, và
qua những mô tả vừa kể như trên, chúng ta thấy Đảng cộng sản Việt Nam
đang thi hành đúng bài bản và lịch trình mà phía Trung Quốc đã hoạch
định :
- mặt
này làm áp lực với Việt Nam để chia quyền khai thác các mỏ dầu ngoài
khơi Biển Đông. Bằng chứng cụ thể là chính quyền cộng sản Việt Nam đã
rút lui và ngừng dự án dò tìm dầu khí trong khu vực Cá rồng đỏ và Cá voi
xanh ;
-
mặt kia đưa người trực tiếp từ mẫu quốc vào Việt Nam để xây dựng những
công trình muốn thực hiện, vừa nhanh vừa đảm bảo bí mật quốc phòng. Đầu tiên là tố giác và loại trừ những sứ quân bất động sản địa phương để giành lại quyền quyết định điều phối : ở
Đà Nẵng qua vụ Phan Văn Anh Vũ và đồng nhóm, tiếp theo là tố giác tham
nhũng bất động sản trên đảo Lý Sơn, rồi đây trong những ngày sắp tới sẽ
xảy ra những vụ việc liên quan đến quyền chuyển nhượng và khai thác bất
động sản trên Cù lao Chàm ở Hội An, Hòn Yến ở Nha Trang, đảo Long Hải ở
Phan Thiết, đảo Côn Sơn ở Vũng Tàu sẽ nổ ra, mà điểm cuối cùng là Sài
Gòn. Tất cả đều nằm trong tiến trình chiếm hữu những vị trí chiến lược
ngoài khơi bờ biển Việt Nam để những công ty Trung Quốc vào xây dựng cơ
sở vừa dân sự vừa quốc phòng.
Một
cách cụ thể, hiện nay đang nổ ra cuộc điều tra các cấp lãnh đạo địa
phương lạm quyền cung cấp giấy phép khai thác Quận 2 Thủ Thiêm, một dự
án lớn nhằm biến Thủ Thiêm thành một trung tâm kinh tế tài chánh tầm cỡ
khu vực và quốc tế. Vụ việc này đang nổ lớn vì đối tác chính là giới đầu
tư Trung Quốc muốn thương lượng quyền khai thác.
Cũng
nên chú ý, tham nhũng ở Việt Nam xảy ra gần như hàng ngày, ở khắp nơi
và liên quan đến mọi cấp đảng, chính quyền, quân đội và công an. Chỉ cần
chịu khó quan sát, tham nhũng bất động sản đã lộ mặt ngay trong nội
thành và chung quanh Hà Nội, dọc bờ biển Quảng Ninh, Hải Phòng, và ngay
trong Vịnh Hạ Long, rồi Thanh Hóa, Sơn Tây, trên vùng Trung Du, ở các
tỉnh dọc vùng biên giới Trung Quốc, Lào và Campuchia, trên Tây Nguyên và
miền Đông Nam Bộ, tất cả đã được báo chí trong nước phanh phui nhưng
đều chìm tắt trong im lặng.
Ngược
lại tại sao tham nhũng bất động sản chỉ công khai nổ bùng ở vùng duyên
hải miền Trung và vùng Sài Gòn-Đồng Nai ? Rất dễ trả lời, tất cả đều nằm
trong ý đồ của Bắc Kinh : muốn đốt giai đoạn để nắm quyền kiểm soát
trực tiếp. Việt Nam đang biến thành thuộc địa của Trung Quốc.
Về
phía dư luận Việt Nam, có thể những tố giác và tố cáo tham nhũng gần
đây tại Việt Nam mang hơi hướm của "trâu cột ghét trâu ăn" chứ không
phải là muốn thực sự bài trừ tham nhũng. Điều này cũng đúng vì bất cứ
cán bộ đảng viên nào có chức vụ đều tham nhũng, từ cấp Trung ương đảng
đến các cấp địa phương, từ công an đến quân đội. Phe Nguyễn Tấn Dũng đã
ăn quá nhiều và không chừa gì cho người đi sau thì bây giờ người đi sau
lên cầm quyền chỉ muốn đòi những người đã ăn quá lố trả lại để chia lẫn
nhau.
Vấn
đề là không ai thấy âm mưu thâm độc của Bắc Kinh là đang thuộc địa hóa
Việt Nam. Những gì đang diễn ra hiện nay giống như thời những người Minh
Hương đầu tiên đến khai thác vùng Sài Gòn-Gia Định thế kỷ 18. Khi lực
lượng di dân nhà Minh này thành công, họ liền liên lạc với mẫu quốc để
đưa gia đình và thân quyến đến định cư và khai thác. Điểm khác biệt là
những người Minh Hương này đã chọn miền Nam là quê hương thứ hai của nên
đã ra sức xây dựng và bảo vệ nó như chính quê hương của mình, và đã trở
thành người Việt Nam. Trong khi người Trung Quốc thì ngược lại, họ chỉ
đến để khai thác và hủy hoại môi trường để người Việt Nam không thể ngóc
đầu lên ngang hàng với họ. Và không bao giờ họ muốn thành người Việt
Nam.
Thử
quan sát, sau hơn 30 năm cố gắng để phát triển ngang bằng các quốc gia
phương Tây, lục địa Trung Quốc ngày nay còn lại gì ? Cái nôi phát sinh
nền văn minh Trung Hoa là lưu vực sông Hoàng Hà, ngày nay đang biến
thành sa mạc trong khi phần còn lại của lãnh thổ Trung Quốc, đất đai cằn
cỗi, nguồn nước bị nhiễm độc, không khí ô nhiễm. Ngày nay giấc mơ của
nhiều người Trung Quốc là được chạy ra nước ngoài định cư và xây dựng
cuộc sống mới.
Nếu
nhượng quyền canh tác cho người Trung Quốc trên lãnh thổ Việt Nam 100
năm, chắc chắn chỉ sau vài chục năm họ cũng sẽ bỏ đi vì sau lưng họ chỉ
còn là một vùng đất ô trọc, không một sinh vật nào còn sống nổi.
Người
Trung Quốc không có ưu tư bảo vệ môi trường và môi sinh. Không
cần nhìn xa, kiểm nghiệm lại những dự án khai thác và sản xuất do phía
Trung Quốc đầu tư tài Việt Nam : các nhà máy khai thác bô-xít Tây
Nguyên, sinh vật, thực vật và cây nào còn sống nổi chung quanh của hồ
chứa thải ? Vụ nhà máy thép Formosa Hà Tĩnh, sau hai năm hoạt động còn
sinh vật nào sống sót dưới lòng bờ biển miền Trung ? Rồi các nhà máy
điện than, nhà máy sản xuất giấy, chỉ sau vài tháng hoạt động bao
nhiêu khu vực sinh thái và diện tích đất đai bị hủy hoại ? Với 100 năm
nhượng quyền khai thác, phía Trung Quốc sẽ xây những bồn chứa và dự trữ
xăng dầu dọc vùng duyên hải miền Trung, những bãi biển xinh đẹp, nguồn
lợi tức trời cho Việt Nam sẽ bị hủy hoại, những vết dầu loang sẽ
làm xấu xí hóa bờ biển, các khu vực sinh thái bị ô nhiễm và nguồn cá
tôm bị tiêu diệt... Con cháu chúng ta sẽ làm gì với những đống sắt phế
liệu sét rỉ ?
Phải
tố giác và cảnh tỉnh người Việt Nam, trong và ngoài chính quyền, trong
và ngoài đảng, nguy cơ mất nước là có thật. Trong nỗi bất hạnh này, đảng
viên hay không đảng viên, mọi người Việt Nam đều cùng chia sẻ thân phận
hẩm hiu chung của kiếp nô lệ.
Trước
khi quá muộn, trách nhiệm cảnh tỉnh đầu tiên thuộc về giới làm báo, vì
họ đã thấy, đã viết và đã thông tin. Nhưng trách nhiệm chính vẫn thuộc
về những người hiểu biết, những người được gọi là trí thức. Hãy thông
tin, hãy viết, hãy tố cáo và kêu gọi dân tộc Việt Nam phản ứng. Nếu
không ai làm gì thì thôi đành vậy, tương lai của dân tộc Việt Nam đã
được thấy trước: nô lệ cho đảng cộng sản cầm quyền và cho những chủ
nhân ông Trung Quốc.
Nhà
báo Thiền Lâm, báo CaliToday, phát hành tại Hoa Kỳ, đã thấy và đã viết
nhiều bài bình luận về hiện tượng tham nhũng bất động sản tại Việt Nam.
Dưới đây là những thông tin và nhận định của ông.
Nguyễn Văn Huy
*****************
Đảng kỷ luật Đồng Nai để giảm nguy cơ cát cứ sứ quân ?
Thiền Lâm, CaliToday, 25/04/2018
Đồng
Nai là một tỉnh rộng lớn và trù phú nằm ở khu vực miền Đông Nam Bộ.
Trong quá khứ gần, địa phương này không có nhiều dấu hiệu bị chi phối
nhiều bởi "phe cánh quyền lực" – một khái niệm đang rất phổ biến trong
cuộc xung đột triền miên của nội bộ đảng, nhưng lại mang nhiều sắc màu
của nạn gia đình trị trong giới lãnh đạo, dẫn đến nạn cát cứ quyền lực
và còn thể lộ ra hình dạng sứ quân – một hậu quả tất yếu của cơ chế độc
đảng mà Bộ Chính trị ở Hà Nội luôn lo sợ vì sẽ khiến dần phi tập trung
hóa quyền lực của cấp trung ương.
Đảng kỷ luật Phan Thị Mỹ Thanh không chỉ "chống tham nhũng" mà còn để giảm nguy cơ cát cứ sứ quân ? Ảnh : Tuổi Trẻ
Ngày
23/4/2018, cơ quan Ủy ban Kiểm tra Trung ương với sự chủ trì của Trần
Quốc Vượng, Ủy viên Bộ Chính trị, Thường trực Ban Bí thư, kiêm Chủ nhiệm
Ủy ban Kiểm tra Trung ương, đã họp xét kỷ luật đối với hai lãnh đạo
chóp bu của tỉnh Đồng Nai là Phan Thị Mỹ Thanh – Phó bí thư tỉnh ủy kiêm
trưởng đoàn đại biểu quốc hội, và Đinh Quốc Thái, Phó Bí thư Tỉnh ủy,
Bí thư Ban cán sự đảng, Chủ tịch UBND tỉnh Đồng Nai.
Riêng
bà Phan Thị Mỹ Thanh bị cho là có những sai phạm thuộc loại "rất nghiêm
trọng", đủ để bị khai trừ đảng và do đó phải bị cách chức. Nếu tệ hơn,
bà Thanh còn có thể bị khởi tố và bị bắt giam với những dấu hiệu của tội
danh "lợi dụng chức vụ quyền hạn trong khi thi hành công vụ", hoặc nặng
hơn là "cố ý làm trái gây hậu quả nghiêm trọng".
Trong
số nhiều quan chức vun vén và phát triển chế độ gia đình trị ở Việt
Nam, bà Phan Thị Mỹ Thanh là một trường hợp quan chức thuộc loại "điển
hình tiên tiến". Không ít lần, bà Thanh đã trực tiếp ký văn bản ưu đãi
cho công ty của chồng bà này trong vụ Trạm BOT đường vào mỏ đá Tân Cang
và những vụ việc khác.
Không chỉ thế, ở Đồng Nai còn xuất cả những dấu hiệu khó có thể chối cãi về "xây dựng lực lượng vũ trang riêng".
Tại
Đồng Nai, BOT Biên Hòa đã trở thành cái tên ấn tượng bởi cách lạm thu
tràn lan mang lại lợi lộc rất lớn cho chủ đầu tư, khiến phát sinh làn
sóng bất tuân dân sự của cánh tài xế khi đối phó tình trạng lạm thu bằng
cách trả tiền lẻ khiến BOT Biên Hòa buộc phải xả trạm cho xe qua.
Vào
ngày 26/10/2017, vụ một lực lượng đông đảo cảnh sát cơ động và cảnh sát
giao thông công khai dàn quân trong khu vực Trạm thu phí BOT Biên Hòa
như một cách "khủng bố" việc cánh lái xe trả tiền lẻ là một bằng chứng
rõ ràng, không chỉ về mối quan hệ móc nối đã trở nên quá sâm đậm giữa
nhóm lợi ích chủ đầu tư BOT Biên Hòa với cơ quan công an, mà còn cả màu
sắc đậm đặc rất ấn tượng của "lực lượng vũ trang riêng".
Một
khi không được "chống lưng" bởi bất cứ quyết định hoặc quy định pháp
quy nào, cơ chế dùng cảnh sát cơ động và cảnh sát giao thông tại trạm
BOT Biên Hòa để "dằn mặt" lái xe là một hành vi "khủng bố" quá lộ liễu,
quá trắng trợn mà chỉ có thể cho thấy tình trạng phép vua thua lệ làng,
cát cứ quyền lực đang phổ biến và gia tăng chóng mặt ở một số địa
phương, tạo ra một tiền đề hữu hiệu để một khi "có đủ điều kiện", chính
giới lãnh đạo địa phương đó sẽ ra sức phát huy cơ chế tập quyền cá nhân
và tập quyền gia đình trị, không ngại ngần sử dụng lực lượng công an và
cả quân đội cho ý đồ thâu tóm lợi ích và quyền lực cho mình.
Ở
Việt Nam, ngoài tình trạng tham nhũng chất chồng như núi trong "phe
địch" lẫn "phe ta", còn một nguồn cơn khác – không kém nguy biến – khiến
Nguyễn Phú Trọng ngày càng lo lắng và tìm cách gia tăng cơ chế "kiểm
soát quyền lực" đối với cả "phe ta" : nạn cát cứ quyền lực.
Từ
cuối năm 2015, có nhiều dấu hiệu cho thấy thực trạng sứ quân và cát cứ
quyền lực địa phương đã trở thành mối lo sợ lớn nhất của đảng, chứ không
chỉ là nạn tham nhũng hoành hành từ Bắc chí Nam, "thế lực thù địch" hay
phong trào dân chủ nhân quyền trong nước.
Kể
từ sau đại hội 12 đến nay, bất chấp việc Tổng bí thư Trọng đã phần nào
"trấn" được cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và phe cánh của ông này, tình
trạng cát cứ quyền lực và sứ quân địa phương không những không giảm mà
còn tăng lên. Những bóng ma mới đang mau chóng thay thế những bóng ma
cũ. Ở nhiều địa phương, mỗi bí thư tỉnh hay chủ tịch tỉnh, hoặc cả hai,
đã trở thành những ông vua không ngai.
Nhưng
cho đến nay, đảng cầm quyền vẫn chưa có được cơ chế kiểm soát quyền lực
được cụ thể hóa bằng một luật về "nhất thể hóa", do đó sẽ chẳng có ai
chịu trách nhiệm và sẽ chẳng làm thế nào để đảng hay chính phủ kiểm soát
được cơ số hành vi tụ tung tự tác mà những lãnh đạo được xem là "có tâm
có tầm" do đảng chỉ định làm "lãnh chúa địa phương".
Đó
là lý do chắc chắn để không còn cách nào khác, trong những năm tới ông
Trọng phải xử cả "phe ta" nhằm "kiểm soát quyền lực" và "trung ương tập
quyền".
Thiền Lâm
Nguồn : CaliToday, 25/04/2018
*****************
Chênh lệch gần 200 tỷ đồng : Tất Thành Cang sẽ bị khởi tố hình sự ?
Thiền Lâm, CaliToday, 25/04/2018
Vụ
mua bán 30 ha đất Nhà Bè giữa Công ty Tân Thuận (vốn 100% của Thành ủy
Thành phố Hồ Chí Minh) và Công ty Cổ phần Quốc Cường Gia Lai tiếp tục có
diễn biến bất lợi cho Phó bí thư thường trực thành ủy Thành phố Hồ Chí
Minh Tất Thành Cang – nhân vật được dư luận xem là "đệ ruột" của cựu bí
thư thành ủy Lê Thanh Hải và đang trực tiếp "nhúng chàm" vụ mua bán này.
Trong
trường hợp tồi tệ nhất, Tất Thành Cang (trái) có thể bị khởi tố điều
tra hình sự và sẽ phải đối mặt với song sắt nhà tù như Đinh La Thăng
(phải) đã từng. Ảnh : Chân Trời Mới Media
Sau
khi Bí thư Thành uỷ Thành phố Hồ Chí Minh Nguyễn Thiện Nhân yêu cầu "Uỷ
ban Kiểm tra Thành uỷ lập tức kiểm tra các dấu hiệu vi phạm pháp luật
và quy định của Thành uỷ về quản lý các doanh nghiệp thuộc sở hữu của
Thành uỷ trong việc chuyển nhượng hơn 320.000 m2 ha đất tại Phước Kiển
(huyện Nhà Bè)", làm rõ nội dung, tính chất, mức độ, hậu quả và trách
nhiệm của các cá nhân, tập thể có liên quan và báo cáo Ban Thường vụ
Thành uỷ trước ngày 8/5/2018, Đài Tiếng Nói Việt Nam (VOV) đã giật tít
"Dự án Khu dân cư Phước Kiển (Nhà Bè) có dấu hiệu vi phạm pháp luật".
Theo
cách nhìn của VOV, "Chuyển nhượng khu đất có giá trị lớn không thông
qua Ban thường vụ thành ủy, không đấu giá quyền sử dụng đất là có dấu
hiệu vi phạm pháp luật".
VOV
cũng là một kênh báo đảng chủ chốt đang nhiệt tình cổ vũ công cuộc
"chống tham nhũng" của Nguyễn Phú Trọng. Chính đài này là cơ quan truyền
thông đã xưng tụng Nguyễn Phú Trọng là "Người đốt lò vĩ đại".
Trước
đó, cơ quan Văn phòng thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh đã có báo cáo cho
rằng "Việc chuyển nhượng dự án khu dân cư Phước Kiển cho Quốc Cường Gia
Lai đã không được báo cáo cho tập thể Thường trực và tập thể Ban thường
vụ Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh".
Cần chú ý cụm từ "tập thể Thường trực và tập thể Ban thường vụ Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh".
Thông
thường, các văn bản hành chính đảng chỉ ghi ngắn gọn "Thường trực Thành
ủy Thành phố Hồ Chí Minh" hoặc "Ban thường vụ Thành ủy Thành phố Hồ Chí
Minh" mà không có từ "tập thể".
Cũng
thông thường, nếu Công ty Tân Tuận tự quyết định việc bán 30 ha đất Nhà
Bè cho Quốc Cường Gia Lai, văn bản của Văn phòng thành ủy hoàn toàn có
thể nêu "Việc chuyển nhượng dự án khu dân cư Phước Kiển cho Quốc Cường
Gia Lai đã không được báo cáo cho Thường trực Thành ủy Thành phố Hồ Chí
Minh".
Vậy vì sao lại có từ "tập thể" một cách bất thường trong văn bản báo cáo của Văn phòng thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh ?
Đối nghĩa của "tập thể" là "cá nhân".
Phải
chăng đã có một quan chức lãnh đạo nào đó của Thành ủy Thành phố Hồ Chí
Minh "ký lén" phê duyệt cho vụ mua bán 30 ha đất Nhà Bè theo đề nghị
của Công ty Tân Thuận mà không thông báo cho các thành viên trong
"Thường trực Thành ủy Thành phố Hồ Chí Minh" – bao gồm bí thư và các phó
bí thư, cũng không thông báo cho "Ban thường vụ Thành ủy Thành phố Hồ
Chí Minh" ?
Hiểu cách khác, đó là một kiểu "ăn mảnh" ?
Thái
độ có vẻ dứt khoát của Bí thư thành ủy Nguyễn Thiện Nhân khi chỉ đạo
kiểm tra và xử ý vụ việc mua bán 30 ha đất Nhà Bè cho thấy ông Nhân đã
nắm rõ được văn bản của "Thường trực thành ủy" với tên người ký để phê
duyệt vụ mua bán 30 ha đất Nhà Bè, và văn bản này là một bằng chứng
không thể chối cãi.
Trong
khi đó, ngày càng nhiều tờ báo khác của nhà nước đã đồng loạt vào cuộc.
Một số tờ báo còn đặt thẳng vấn đề về "lãnh đạo nào của Thành ủy ?".
Một vài tờ báo đã bắt đầu nêu tên Phó bí thư thường trực Tất Thành Cang
như "người có liên quan"…
Mới
đây, "cây bút tín hiệu" Huy Đức cũng đã ‘gọi tên" Tất Thành Cang như
một quan chức phải chịu trách nhiệm về ký tá vụ mua bán 30 ha đất Nhà Bè
"có dấu hiệu tham nhũng".
Tất Thành Cang bị một số dư luận nghi ngờ đã "nhúng chàm" và "ăn chia" trong vụ bán 30 ha đất trên.
Theo
tính toán sơ bộ của báo chí, con số thất thoát trong vụ mua bán trên
lên đến 2.400 tỷ đồng. Tất nhiên, con số này muốn đứng vững và "quy án"
cần phải có cơ sở qua hoạt động kiểm tra và điều tra.
Nhưng
ngay trước mắt, đã có một cơ sở để củng cố cho mối nghi ngờ về tình
trạng "móc ngoặc" có thể đã xảy ra : theo bà Nguyễn Thị Như Loan, Chủ
tịch Quốc Cường Gia Lai, bà đã mua khu đất này với giá lên đến hơn 600
tỷ đồng chứ không phải 419 tỷ như thông tin ban đầu (theo hợp đồng của
Công ty Tân Thuận).
Như
vậy, đã có một giá trị chênh lệch đáng kể gần 200 tỷ đồng giữa hợp đồng
và "ngoài đời". Vì sao có số chênh đó, và số tiền chênh này "chui" vào
túi ai ?
Khả
năng "kịch bản Đinh La Thăng" lặp lại là khá cao. Nếu Phó bí thư thường
trực Tất Thành Cang đã ký vượt quyền và ký sai pháp luật đối với vụ
"bán bèo" 30 ha đất Nhà Bè, mà khả năng này là cao, ông Cang rất có thể
sẽ bị "bay chức" ngay trong tháng Năm năm 2018, sau khi Ủy ban Kiểm tra
thành ủy có báo cáo cho Nguyễn Thiện Nhân và Trần Quốc Vượng.
Tròn
một năm trước, cũng vào tháng Tư, Ủy viên bộ chính trị Bí thư thành ủy
Đinh La Thăng đã bất ngờ "té giếng" khi phải nhận một bản kết luận kiểm
tra của Ủy ban Kiểm tra trung ương – về những sai phạm "rất nghiêm
trọng" vào thời ông Thăng còn là chủ tịch hội đồng thành viên Tập đoàn
Dầu khí Việt Nam (PVN).
Với
Tất Thành Cang, trong trường hợp tồi tệ nhất, nhân vật này có thể bị
khởi tố điều tra hình sự, cho dù hậu quả chưa phải là quá nghiêm trọng.
Khi đó, Tất Thành Cang sẽ phải đối mặt với song sắt nhà tù như Đinh La
Thăng đã từng.
Thiền Lâm
Nguồn : CaliToday, 25/04/2018
**********************
Chủ tịch Quảng Ngãi Trần Ngọc Căng có ‘ăn chịu’ của Tập đoàn FLC ?
Thiền Lâm, CaliToday, 23/04/2018
Dự
án "đang trong giai đoạn lấy ý kiến" nhưng lại "tổ chức lễ khởi công dự
án vào ngày 19/5/2018" ; chỉ đạo tỉnh Quảng Ngãi ứng 500 tỷ đồng để đền
bù, giải phóng mặt bằng cho dự án của Tập đoàn FLC ; huy động "toàn bộ
hệ thống chính trị" phục vụ cho dự án… là những thứ "mùi" rất đặc trưng
và cũng rất quen thuộc toát ra từ "lãnh chúa Quảng Ngãi", Chủ tịch Trần
Ngọc Căng.
Ông
Trần Ngọc Căng hãy trả lời thẳng và đủ liêm sỉ : ông có "ăn chịu" của
FLC để lấy gần hết biển Quảng Ngãi cho tập đoàn này ? Ảnh : TTVN
Dự
án quần thể du lịch nghỉ dưỡng và khu đô thị FLC Bình Châu-Lý Sơn giai
đoạn 1 tại huyện được đề xuất có tổng quy mô thực hiện 1.243ha thuộc các
xã Bình Hải, Bình Hòa, Bình Phú, Bình Châu (huyện Bình Sơn) và xã An
Bình (đảo Bé, huyện Lý Sơn). Dự án gồm các hạng mục sân golf, khách sạn,
hội nghị quốc tế, trung tâm thương mại, biệt thự nghỉ dưỡng…
Chủ của Tập đoàn FLC lại là một cái tên rất quen thuộc trong giới đại gia và tài phiệt ở Việt Nam : Trịnh Văn Quyết.
Vào
những năm 2016 và 2017, cái tên Trịnh Văn Quyết lại được dư luận xã hội
gắn với một họ Trịnh khác-Bí thư tỉnh ủy Thanh Hóa Trịnh Văn Chiến. Hai
họ Trịnh này bị đồn đoán quá nhiều về những cú "đi đêm" mà một tỉnh gần
như năm nào cũng phải xin gạo cứu đói như Thanh Hóa đã ưu ái đến mức
tối đa cho các dự án của FLC tại địa phương này.
Chẳng khác gì Thanh Hóa, Quảng Ngãi cũng là một tỉnh phải vác rá ra chính phủ xin gạo cứu đói hàng năm.
Nhưng
còn thê thảm hơn Thanh Hóa, Quảng Ngãi là địa phương có số tàu cá ngư
dân bị tàu hải giám và tàu cá Trung Quốc tấn công, đâm va, hành hung và
bắn giết nhiều nhất trong năm 2017. Song bất chấp cái hiện tồn cùng cực
ấy, "cả hệ thống chính trị vào cuộc" ở Quảng Ngãi vẫn chỉ là "ngư dân
bám biển, hải quân bám bờ", còn những gia đình ngư dân có tàu bị tàu
Trung Quốc đâm chìm thì chỉ được "hỗ trợ" qua loa và cho có.
Vậy
với tư cách là một tỉnh "nghèo rớt mùng tơi", chính quyền Quảng Ngãi
lấy đâu ra số tiền 500 tỷ đồng, hoặc phải thẳng tay cắt vào ngân sách an
sinh, để đền bù giải tỏa trong thời gian sớm nhất để Tập đoàn FLC có
được "đất sạch"-mà hiểu một cách trần trụi là đuổi sạch ngư dân khỏi
mảnh đất chôn rau cắt rốn và làm kiệt đường sinh nhai của họ ?
Trả
lời báo Tuổi Trẻ, ông Lê Mai (trú huyện Bình Sơn) bức bối "Họ làm như
thế thì cư dân chúng tôi lấy gì sống ? Tôi mới nghe tin hôm trước trên
đài tỉnh mà họ định một tháng nữa khởi công. Chúng tôi chưa có chuẩn bị
gì cả".
"Dân
chúng tôi xưa nay mở mắt là ngó thấy biển. Chừ họ bao vây lại hết,
chúng tôi phải đi cả gần chục cây số mới ra tới biển thì làm ăn chi nữa
?", một ngư dân xã biển Bình Châu lo lắng.
Dân
cư ở đây chủ yếu sống nhờ nghề biển. Gia đình nào cũng có người đi
biển, buôn bán các hải sản trên biển. Việc triển khai dự án khiến người
dân hết sức lo lắng vì bờ biển bị bao bọc hoàn toàn…
Trong
khi đó, giới lãnh đạo Ban quản lý Khu kinh tế Dung Quất và huyện Bình
Sơn đang lo sốt vó vì chỉ còn khoảng một tháng là đến ngày khởi công dự
án. "Nhiều hộ dân và 5.000 ngôi mộ nằm trên diện tích 50 ha phải bàn
giao mặt bằng sạch cho nhà đầu tư tổ chức lễ khởi công trong tháng tới.
Thời gian quá gấp, không biết cơ quan chức năng có chạy theo kịp tiến độ
đền bù, giải phóng mặt bằng hay không", một lãnh đạo huyện Bình Sơn lo
lắng.
Chỉ
một tháng nữa, "lãnh chúa" Trần Ngọc Căng sẽ đuổi sạch ngư dân ven biển
để dâng toàn bộ "đất sạch" cho Tập doàn FLC của Trịnh Văn Quyết ?
Cái
"mùi" toát ra từ Chủ tịch Quảng Ngãi Trần Ngọc Căng ngày càng đậm và
nồng nặc, khiến người ta không thể không liên tưởng đến một thứ mùi đặc
trưng rất quen thuộc ở Đà Nẵng : hai cựu chủ tịch ủy ban nhân dân là
Trần Văn Minh và Văn Hữu Chiến đã dâng hiến 31 nhà, đất công sản cho đại
gia Vũ "nhôm".
Cả Trần Văn Minh và Văn Hữu Chiến vừa bị "lò" của Nguyễn Phú Trọng khởi tố. Riêng Trần Văn Minh còn phải tra tay vào còng…
Quảng
Ngãi bán lưng cho trời… Trong khi hàng trăm ngàn ngư dân các tỉnh Nghệ
An, Hà tĩnh, Quảng Bình ở miền Trung đã phải treo thuyền treo niêu vì
thảm họa xả thải của Formosa-được "nối giáo cho giặc" bởi bí thư Hà Tĩnh
vào thời đó là Võ Kim Cự, một vài rẻo đất miền Trung còn lại trong xơ
xác như Quảng Ngãi lại đang bị xác xơ thêm bởi những quan chức như Trần
Ngọc Căng-học tập cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng với tinh thần "cả hệ
thống chính trị vào cuộc" mà chỉ mang lại lợi ích cho giới doanh gia
giàu có và siêu giàu, bỏ mặc lớp dân đen khốn khổ phải hàng ngày đối mặt
với mối nguy hiểm khôn cùng từ bóng đen Trung Quốc.
Ông
Trần Ngọc Căng hãy trả lời thẳng và đủ liêm sỉ : Vì sao dự án đang lấy ý
kiến Ban thường vụ Tỉnh ủy, Quân khu 5 và Bộ tư lệnh Bộ đội biên
phòng và cũng chưa có ý kiến của các bộ ngành trung ương, ông lại "ký
tắt" để khởi công sớm dự án này như một cách tạo sự đã rồi ?
Và ông có "ăn chịu" của FLC để lấy gần hết biển Quảng Ngãi cho tập đoàn này ?
Thiền Lâm
Nguồn : CaliToday, 23/04/2018