NỮ CỰU TÙ CHÚNG TÔI (Nguyễn Thúy Hạnh)

Chúng tôi là những cựu tù nhân lương tâm. Chúng tôi không phải là anh hùng cũng không dũng cảm gì cả, càng không xứng là con cháu bà Trưng bà Triệu. Chúng tôi cũng bình thường như bao người phụ nữ khác, tần tảo nuôi con và thu vén gia đình.

Chỉ vì bức xúc trước việc Trung Quốc gây hấn, lo lắng cho chủ quyền lãnh thổ, lãnh hải của tổ quốc, (đặc biệt là Luật Đặc khu), mà chúng tôi xuống đường biểu tình phản đối, và bị kết án tù.

Chúng tôi không biết nhau ở ngoài đời, chỉ đến khi bị bắt mới biết đến nhau qua mạng.

Các cô ấy bị bắt trước. Ngày ấy tôi lập quỹ 50k giúp đỡ các TNLT trong đó có các cô ấy, đồng thời tôi vẫn viết bài, vẫn biểu tình chống Trung Quốc, và rồi cũng vào tù.

Khi tôi ở trong tù thì các cô ấy được ra.

Do quỹ 50k, ngày ấy tôi tiếp xúc với phu quân của các cô ấy, nhận thấy các cô ấy thật may mắn có những người chồng tốt và chung thuỷ, hàng tháng đi thăm nuôi vợ. Tôi còn nhớ chồng của Thu Vang tên là Định nói giọng Huế, chồng của Phạm Hạnh tên là Hải, nói giọng Bắc. (Đi tù có được chồng chung thuỷ, thăm nuôi, là hạnh phúc nhất❤️).

Kém may mắn nhất là Ngọc Sương, chồng chết khi Sương đang ở trong tù, con thì còn nhỏ. Tôi chạy đôn chạy đáo tìm người nhà nào của Sương có thể tin tưởng được để hàng tháng Quỹ 50K gửi tiền cho cháu bé ăn học và thăm nuôi Sương. Sương lại đau ốm bệnh tật ở trong tù. Ôi nghĩ lại những ngày đó ruột gan tôi lại như tơ vò. Đến nay Ngọc Sương vẫn vất vả lắm, phải đi làm nương rẫy mưu sinh khi sức khoẻ quá yếu.

Thu Vang khổ nhất, đã bán nhà và phải đi thuê chỗ ở, nhưng hiện nay đang bị CA phường Trung Mỹ Tây, Quận 12 ép chủ nhà đuổi đi, bắt phải về nơi có hộ khẩu thường trú. Nhà còn đâu nữa mà về? Con cái của Thu Vang thì bị tuyên truyền là mẹ phản động nên đến nay vẫn xa lánh mẹ. 😪

Cuộc đời có những bất ngờ thú vị, chúng tôi kẻ Bắc người Nam hôm nay đã gặp nhau ở Sài Gòn một ngày nắng vàng rực rỡ. Bao chuyện vui buồn của người tù trước và người tù sau, của trong và sau khi ra tù thèm được kể ra, mãi không hết.

Giờ đây mãn hạn tù, chúng tôi lại trở về với trọng trách của những người phụ nữ gia đình, lao động kiếm sống, trông nom con cháu, và thu vén cửa nhà. Mong nhà cầm quyền đừng khó dễ chúng tôi.

Xin cảm ơn tất cả bạn bè đã nhắc đến, đã giúp đỡ chúng tôi khi chúng tôi ở trong tù. Và xin cám ơn cuộc đời này, cám ơn tạo hoá đã cho chúng là được là PHỤ NỮ, được làm mẹ🙏

Bốn chị em chúng tôi

Nguyễn Thúy Hạnh

12/05/2025

Nguồn: www.facebook.com