Vẫn là tăng ‘chưởng’ vì ‘chỉ tiêu tăng trưởng’ (Trân Văn)
Các chuyên gia kinh tế đã lặp đi, lặp lại rằng thu thập – xử lý dữ
liệu liên quan tới kinh tế ngầm, kinh tế phi pháp rất khó chính xác,
cách tốt nhất để hạn chế kinh tế ngầm, kinh tế phi pháp, giúp họat động
của ngành thống kê dễ dàng, đáng tin cậy hơn là công khai hóa, minh bạch
hóa hoạt động của hệ thống công quyền.
Ông Nguyễn Xuân Phúc, Thủ tướng Việt Nam, lại gieo hoang mang cho các
chuyên gia kinh tế trong và ngoài Việt Nam khi chỉ đạo Tổng cục Thống
kê (GSO), đưa các dữ liệu liên quan đến hoạt động kinh tế ngầm, hoạt
động kinh tế phi pháp vào việc tính toán GDP.
Khái niệm hoạt động kinh tế phi chính thức chỉ những hoạt động kinh
tế ngầm, hoạt động kinh tế phi pháp, hoạt động kinh tế ở cấp
độ gia đình tự sản tự tiêu, các hoạt động kinh tế bị sót khi thu
thập dữ liệu.
Theo ông Nguyễn Bích Lâm, Tổng cục trưởng GSO, Tổng cục Thống kê của
Việt Nam đã thu thập và đã xử lý được dữ liệu của ba mảng liên quan đến
hoạt động kinh tế phi chính thức là: Hoạt động kinh tế ở cấp độ gia đình
không đăng ký kinh doanh, hoạt động kinh tế ở cấp độ gia đình tự sản tự
tiêu và các hoạt động kinh tế bị bỏ sót. Săp tới, cơ quan này sẽ thu
thập và sẽ xử lý dữ liệu của kinh tế ngầm, kinh tế phi pháp để tính toán
GDP.
Ông Vũ Quang Việt, cựu chuyên viên thống kê của Liên Hiệp Quốc, người
từng là cố vấn cho một dự án về tính toán GDP đối với các hoạt động
kinh tế phi chính thức tại một số quốc gia châu Á, châu Phi của Liên
Hiệp Quốc, khuyến cáo, nếu không bảo đảm khả năng thu thập dữ liệu
thường xuyên và chính xác, đặc biệt là với hoạt động kinh tế ngầm, hoạt
động kinh tế phi pháp (mại dâm, đánh bạc, buôn lậu,…) thì không nên đưa vào GDP vì vô giá trị và dễ làm lạc hướng.
Tại sao đưa hoạt động kinh tế ngầm và hoạt động kinh tế phi pháp vào
GDP lại dễ làm lạc hướng? Ông Nguyễn Đức Thành, Giám đốc Viện Nghiên cứu
Kinh tế và Chính sách (VEPR), một trong những người đồng quan điểm với
ông Việt (cần thu thập dữ liệu về hoạt động kinh tế phi chính thức để
hoạch định chiến lược phát triển kinh tế nhưng không nên gộp kinh tế
ngầm, kinh tế phi pháp vào GDP để tăng quy mô của nền kinh tế), giải
thích, gộp hoạt động kinh tế ngầm, hoạt động kinh tế phi pháp vào GDP sẽ
nâng GDP lên và khiến tỉ lệ bội chi, tỉ lệ nợ nần tính trên GDP giảm, hồ sơ tăng trưởng kinh tế sẽ… đẹp hơn.
Sự “kiên định” của chính quyền Việt Nam trong việc đeo đuổi chỉ tiêu
tăng trưởng GDP để hồ sơ tăng trưởng kinh tế…đẹp là một trong những
nguyên nhân chính dẫn tới thảm trạng hiện nay (ngân sách liên tục thâm
thủng, nợ nần càng ngày càng cao).
***
GDP là cách gọi tắt Gross Domestic Product (tổng sản phẩm nội địa – diễn đạt ngắn gọn là toàn bộ chi tiêu của một quốc gia trong một khoảng thời gian nhất định). Bởi GDP thường được dùng để đánh giá mức độ tăng trưởng kinh tế của một quốc gia nên trong vài thập niên gần đây, thông qua Quốc hội Việt Nam, giới lãnh đạo Đảng CSVN đặt định chỉ tiêu tăng trưởng GDP hàng năm, thúc chính phủ Việt Nam phải “phấn đấu” để chứng minh cả khả năng lãnh đạo toàn diện, tuyệt đối của mình, lẫn kinh tế thị trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa là… ưu việt.
Theo thời gian, các chuyên gia kinh tế nhận ra, những số liệu liên
quan đến tăng trưởng GDP, tăng trưởng kinh tế không đồng nghĩa với ấm
no, hạnh phúc. Tăng trưởng GDP, tăng trưởng kinh tế của một quốc gia có
thể rất cao nhưng theo sau đó, khoảng cách giữa giàu và nghèo có thể
càng ngày càng lớn, bất bình đẳng xã hội có thể tăng vọt, tài nguyên cạn
kiệt, môi trường sống có thể bị hủy hoại trên diện rộng. Đó là lý do
khái niệm tăng trưởng bền vững, phát triển bền vững xuất hiện. Chẳng
riêng các chuyên gia kinh tế mà một số viên chức hữu trách ở Việt Nam
cũng thú nhận, dù luôn đạt hoặc vượt chỉ tiêu tăng trưởng kinh tế nhưng
tăng trưởng kinh tế và tiến trình phát triển ở Việt Nam là… thiếu bền
vững.
Dẫu trên thực tế có không ít cơ quan truyền thông tại Việt Nam giới
thiệu hàng loạt tài liệu, nhận định của các chuyên gia kinh tế trên thế
giới, cảnh báo “mặt trái” của những số liệu liên quan tới tăng trưởng
GDP, tăng trưởng kinh tế,…
Chẳng hạn Nhịp Cầu Đầu Tư tóm tắt và giới thiệu cuốn “Wellbeing
Economy: Success in a World Without Growth” (Nền kinh tế hạnh phúc:
Thành công trong một thế giới không tăng trưởng) của Lorenzo Fioramonti.
Vị giáo sư về Kinh tế Chính trị của Đại học Pretoria - Nam Phi này đưa
ra nhiều ví dụ nhằm giúp người ta không ngộ nhận về tăng trưởng GDP: Bán
thận lấy tiền sẽ góp phần thúc đẩy tăng trưởng GDP nhưng giáo dục trẻ
con, nấu một bữa ăn phục vụ cộng đồng, tổ chức cải thiện thể lực cộng
đồng thì không thể tạo ra số liệu – không đóng góp gì vào tăng trưởng
kinh tế. Một quốc gia đốn toàn bộ cây cối để bán sẽ giúp GDP tăng vọt,
còn giữ - chăm bón cây cối thì không. Một quốc gia bảo tồn thiên nhiên
vì lợi ích của tất cả mọi người thì khó mà đưa được chuỗi hoạt động ấy
vào tăng trưởng kinh tế nhưng nếu tư nhân hóa, thương mại hóa các khu
bảo tồn để thu phí thì quyết định đó sẽ đóng góp đáng kể vào tăng trưởng
GDP. Tương tự, tất cả mọi người khỏe mạnh sẽ không tác động đến số liệu
tăng trưởng kinh tế, song mọi người đổ bệnh thì GDP sẽ tăng mạnh nhờ
chi tiêu cho thuốc men, bác sĩ, bệnh viện... Fioramonti nhấn mạnh, chạy
theo tăng trưởng GDP, tăng trưởng kinh tế là dại dột. Hệ thống kinh tế
tốt là hệ thống trao cho dân chúng quyền lựa chọn hạnh phúc phù hợp với giá trị và động cơ của họ.
Còn Tia Sáng giới thiệu “Tăng trưởng kinh tế và hạnh phúc nhân sinh”
của Tôn Thất Nguyễn Thiêm. Ông Thiêm khẳng định, cứu cánh của kinh tế là
góp phần tạo dựng hạnh phúc cho cõi nhân sinh thông qua sự tăng trưởng
của xã hội. Động lực thúc đẩy tăng trưởng chỉ có thể thật sự lớn mạnh
nếu bản thân tiến trình tạo dựng tài sản kinh tế được xây dựng trên cơ
sở những cảm thụ có thật về hạnh phúc của con người. Tăng trưởng là điều
kiện cần cho hạnh phúc nhưng mặt khác, tăng trưởng cần có hạnh phúc để
trở thành phát triển bền vững! Tăng trưởng không thể đơn thuần chỉ là
tạo ra của cải vật chất mà nhất thiết phải mang đến một luân lý tinh
thần, bồi đắp các mối quan hệ giữa người với người trong công cuộc mưu
cầu hạnh phúc của mỗi một cá nhân. Thiếu yếu tố đó, tăng trưởng vật chất
sẽ dẫn đến khủng hoảng xã hội trầm kha, gây rối loạn nghiêm trọng, cản trở việc khởi động một tiến trình phát triển thật sự!
Rồi những chuyên gia kinh tế như Vũ Thành Tự Anh thì phân tích về
hiệu quả đầu tư của Việt Nam với các quốc gia khác, so sánh chúng để
chứng minh giá mà Việt Nam phải trả cho tăng trưởng GDP quá cao. Nhắc
nhở GDP chỉ là phương tiện chứ không phải và không bao giờ là mục đích
cuối cùng của nền kinh tế. Nếu tính cả những thiệt hại và chi phí do ô
nhiễm môi trường, cạn kiệt tài nguyên, căng thẳng xã hội... gây ra thì
số liệu về tăng trưởng kinh tế của Việt Nam khó mà có thể như đã công bố.
Có chuyên gia như ông Bùi Trinh cảnh cáo, nếu tiếp tục theo đuổi tăng
trưởng GDP kiểu như đổ tiền vào các tượng đài, đẩy GDP lên bất kể tượng
đài chẳng tạo ra tác động tích cực nào cho phát triển, kinh tế vĩ mô sẽ
càng ngày càng bất ổn, không thể giảm bội chi mà chỉ lún sâu hơn trong nợ nần.
… Tuần trước, Thủ tướng Việt Nam vẫn dõng dạc tuyên bố: Nếu tăng trưởng thấp thì đó là một cái tát vào mặt chính phủ.
***
Tháng trước, nhiều giới sửng sốt khi GSO của Việt Nam công bố, tăng trưởng kinh tế của Việt Nam trong năm 2017 là 6,81% GDP, cao hơn chỉ tiêu tăng trưởng mà Quốc hội Việt Nam đề ra (6,7% GDP) và vượt xa dự đoán của mọi người, kể cả của Ủy ban Giám sát Tài chính thuộc Quốc hội Việt Nam trước đó chỉ… một ngày.
Tháng này, ông Phúc vừa khuyên GSO “không chạy theo thành tích để đưa
ra số liệu không cơ bản”, vừa trao hàng loạt Huân chương Lao động đủ
hạng cho các tập thể, cá nhân của ngành thống kê, dù hoạt động của ngành
này được chính ông nhận định còn “đơn điệu”, chưa chú ý tới các thống
kê liên quan tới chất lượng tăng trưởng như: Môi trường, năng suất lao động, xã hội...
Chính phủ Việt Nam giải thích, sở dĩ họ muốn GSO đưa kinh tế ngầm,
kinh tế phi pháp vào tính toán tăng trưởng kinh tế vì GDP thay đổi thì
nợ nần còn “dư địa” (thêm cơ hội vay mượn) để “đầu tư cho phát triển”.
Khi nợ nần bị khống chế bởi “trần”, “trần” lại tương ứng với một tỉ lệ
nhất định về GDP (hiện là 65% GDP) thì “dự đoán” kinh tế ngầm, kinh tế
phi pháp hiện vào khoảng 30% GDP rõ ràng là hết sức hấp dẫn. Cộng 30% đó
vào GDP sẽ đẩy “trần” nợ cao lên. “Đầu tư” cho “phát triển” các trung
tâm hành chính, quần thể quảng trường – tượng đài, đại dự án, những
chương trình “kích cầu” sẽ lại… như xưa! Nội các của ông Phúc lại có thể
vênh vang, xênh xang như nội các của ông Dũng vì lúc nào cũng “bảo đảm
mục tiêu tăng trưởng dù kinh tế thế giới, kinh tế khu vực bất ổn, khó
lường”.
Các chuyên gia kinh tế đã lặp đi, lặp lại rằng thu thập – xử lý dữ
liệu liên quan tới kinh tế ngầm, kinh tế phi pháp rất khó chính xác,
cách tốt nhất để hạn chế kinh tế ngầm, kinh tế phi pháp, giúp họat động
của ngành thống kê dễ dàng, đáng tin cậy hơn là công khai hóa, minh bạch
hóa hoạt động của hệ thống công quyền. Tuy nhắc nhở ngành thống kê phải
“trung thực” song chính phủ Việt Nam không tha thiết với công khai hóa,
minh bạch hóa. Họ mê “dự đoán” kinh tế ngầm, kinh tế phi pháp tương
đương“30% GDP”.
Ngộ nhỉ?
VOA