TS Lưu Bích Hồ: Chúng ta đang sống trên núi nợ (Một Thế Giới)
Về nợ, TS Lưu Bích Hồ nhận định: “Chúng
ta đang sống trên một núi nợ, không chỉ có hơn 60% nợ công. Nợ của chúng
ta tất cả là 235% GDP, bao gồm cả nợ của doanh nghiệp, người dân, nợ
chính phủ. Sống trên núi nợ thì làm ăn ra sao? Tiếp sau đây, nếu chịu
thêm tác động của chiến tranh thương mại thì chúng ta ứng phó thế nào?
Động lực tăng trưởng ở đâu?”. Kinh tế VN sẽ sụp đổ trong một tương lai gần. Sỡ dĩ nó chưa sụp là vì chế độ chính trị độc tài, luôn biết cách che đậy, dấu diếm và giật gấu vá vai. Tình trạng này sẽ sớm kết thúc.
TS Lưu Bích Hồ nhận định: “Nợ của chúng ta tất cả là 235% GDP, bao gồm
cả nợ của doanh nghiệp, người dân, nợ chính phủ. Sống trên núi nợ thì
làm ăn ra sao?”
Ý kiến này của TS Lưu Bích Hồ tiếp tục đưa ra trong buổi tọa đàm Sức bật kinh tế từ tam nông do báo Dân Việt tổ chức sáng 19.12.
Nông nghiệp có phần khởi sắc
Theo TS Đặng Kim Sơn, nguyên Viện trưởng
Viện nghiên cứu và phát triển nông nghiệp nông thôn, lĩnh vực nông
nghiệp có khởi sắc chính là thay đổi cơ cấu sản xuất, giảm diện tích
lúa. Lần đầu tiên gạo Việt Nam tiến vào Hà Nội, TP.HCM, thay cho Thái
Lan và Campuchia. Thủy sản và trái cây Việt Nam tăng trưởng mạnh, tạo
nên mức tăng trưởng lớn, 40 tỉ đô la Mỹ cho xuất khẩu.
Trong 3 khâu đột phá về tái cơ cấu, ông
Sơn cho rằng Việt Nam chưa thực sự đột phá về thị trường, thông tin về
thị trường mù mờ, đây là cản trở khi hội nhập. Thể chế mắc quá lâu, quan
hệ sản xuất không đột phá, doanh nghiệp không vào được. Khoa học công
nghệ chưa phát huy, những điều thiết thực cho người nông dân cũng chưa
đột phá.
Theo chuyên gia này, năm 2017 nông
nghiệp Việt Nam chứng kiến một sự kiện, đó là chưa bao giờ trong sản
xuất nông nghiệp Việt Nam quay lại thời kỳ kinh tế kế hoạch như thế, khi
mà nhà nước phải bàn với nhà kinh doanh để điều tiết giá thị lợn. Sau
đó, tình hình giá cả thịt lợn diễn biến khá tốt, giá bán ổn định trở
lại. Nhưng điều đó cho thấy người nông dân bị đẩy xuống thấp, người tiêu
dùng bị đẩy lên cao.
“Đã tới lúc, chúng ta phải xây dựng một
nền kinh tế hợp tác. Ví dụ, hiệp định vừa qua chúng ta ký với EU về xuất
khẩu gỗ, yêu cầu của họ là 100% gỗ nhập khẩu vào EU phải hợp pháp.
Trong khi 70% gỗ chúng ta nhập từ bên ngoài, vậy chúng ta có đáp ứng
được yêu cầu của họ không?”, ông Sơn nêu câu hỏi.
Một điểm nguy hiểm khác, theo ông Sơn,
là Việt Nam đã tốt nghiệp, trở thành nước thu nhập trung bình - thấp,
không còn được vay ODA ưu đãi nữa. Vậy nên, Bộ Tài chính đã cắt giảm
nhiều khoản cho vay lại.
“Xét về khía cạnh tài chính thì bảo đảm
an toàn. Nhưng các tỉnh nghèo rất gay go khi mất hẳn một nguồn lực hỗ
trợ cả về tiền, trí tuệ, nhiệt huyết. Tôi cho rằng phải cắt giảm thủ
tục, thời gian vay và cấp vốn ODA. Hiện các tỉnh rất sợ nợ công nên
không dám vay, nhưng doanh nghiệp rất cần vay tiền để phát triển. Chúng
ta nên lồng ghép với chương trình xóa đói giảm nghèo bền vững”, ông Sơn
nêu.
TS. Lưu Bích Hồ cho rằng vẫn có một số vấn đề lớn. Tất cả những gì xuất hiện trước mắt mới chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.
Theo ông Hồ, năm 2018, chúng ta đã thực
hiện tái cơ cấu kinh tế thực chất hơn, nhưng chưa đủ. Nếu không tiếp tục
tái cơ cấu kinh tế một cách thực chất hơn, thì sẽ không có nền tảng
vững chắc cho tăng trưởng. Rất may mắn, một trong những điểm sáng trong
thời gian vừa qua là quá trình tái cơ cấu tam nông.
“Gần đây, có đánh giá là tới từ một tổ
chức quốc tế phản ánh chất lượng kinh tế Việt Nam xếp thứ 42/149 quốc
gia, tốc độ tăng trưởng cũng khá. Nhưng tôi thấy không đúng. Nên có cảnh
cáo với những tổ chức nước ngoài như WB, ADB thường hay khen chúng ta
vô lối”, TS Lưu Bích Hồ nói.
Chúng ta đang sống trên núi nợ?
Về nợ, TS Lưu Bích Hồ nhận định: “Chúng
ta đang sống trên một núi nợ, không chỉ có hơn 60% nợ công. Nợ của chúng
ta tất cả là 235% GDP, bao gồm cả nợ của doanh nghiệp, người dân, nợ
chính phủ. Sống trên núi nợ thì làm ăn ra sao? Tiếp sau đây, nếu chịu
thêm tác động của chiến tranh thương mại thì chúng ta ứng phó thế nào?
Động lực tăng trưởng ở đâu?”
“Chúng ta nói về 4.0, nhưng chính phủ
phải là người đi đâu, triển khai chính phủ điện tử, kết nối với doanh
nghiệp. Tôi lo rằng sang năm 2020, nền kinh tế Việt Nam sẽ đối mặt với
nhiều thách thức. Một vài năm tới, nếu không tái cơ cấu một cách quyết
liệt và thực chất lĩnh vực tài chính - ngân hàng và khu vực doanh nghiệp
nhà nước thì e là khó thoát khỏi vùng trũng tăng trưởng, khó đạt được
mức 7%”, ông Hồ nói.
Theo TS Vũ Đình Ánh, về nhận định ngân
sách nhà nước năm nay thâm hụt ở mức thấp tôi cho rằng nên bỏ, vì con số
về thâm hụt ngân sách nhà nước phải đợi 1,5 năm nữa, tức là năm 2020
mới biết thâm hụt năm 2018 là bao nhiêu.
“Tôi đã quan sát số quyết toán và số
thực hiện lần 1, lần 2 năm 2019, đều cách rất xa lần đầu. Năm 2017,
chúng ta bắt đầu bỏ phần trả nợ gốc ra khỏi ngân sách nhà nước. Nếu bỏ
1-2% GDP để trả nợ gốc, thì khối lượng trả nợ gồm nợ gốc và nợ lãi tăng
khoảng 2 - 3% so với trước đó. Nghĩa vụ trả nợ, gồm trả nợ gốc và lãi
của Việt Nam đã tăng vọt. Phần nợ sẽ chiếm hết phần ngân sách nhà nước
vốn dùng để chi đầu tư. Nếu chúng ta không trả nợ được, sẽ liên quan tới
vấn đề nặng nề hơn rất nhiều”, ông Ánh cho hay.
Cũng theo chuyên gia này, về nợ quốc
gia, tương tự nợ công, số liệu như chúng ta công bố hiện nay là theo
kiểu chúng ta thôi. Chúng ta chưa đưa ra đầy đủ số nợ công, nợ nước
ngoài, nợ của tư nhân.
3 động lực phát triển năm 2018
“Nhìn lại năm 2018, Việt Nam có 3 động lực để phát triển kinh tế.Thứ
nhất, cải thiện vốn đầu tư. Thứ hai, cải thiện năng suất lao động,
chuyển biến từ năng lao động truyền thống sang công nghiệp tiêu dùng.
Thứ 3, cải thiện môi trường đầu tư kinh doanh”, TS. Đỗ Thiên Anh Tuấn, Trường Fubright Việt Nam.
Lam Thanh