Chiến tranh thương mại Mỹ – Trung và hành động của Việt Nam (Hiệu Minh)
Tốt nhất là tranh thủ nâng cao chất lượng kiểu Mỹ và xuất vào Mỹ một cách tín nhiệm. Biến nguy của người khác thành cơ của mình. Hoa Kỳ không khoan nhượng các sản phẩm được nhà nước bảo trợ vì đó là
cạnh tranh không lành mạnh. Cá basa Made in Vietnam bị áp thuế cao do
bị nghi ngờ có bàn tay nhà nước.
Về địa chính trị, Mỹ – Trung luôn tranh ngôi bá chủ từ thế kỷ này
sang thế kỷ khác như lịch sử mấy trăm năm. Thỉnh thoảng gầm gừ về thương
mại. Nhưng thương mại là chuyện nhỏ, lớn hơn là vai trò toàn cầu.
Chiến tranh thương mại
Ông Tập Cận Bình vừa được tái bầu làm chủ tịch nước một vị trí mà
theo hiến pháp vừa thay đổi có thể giúp ông “ôm ghế” đến lúc tạ thế.
Không hiểu ông Trump có gửi điện chúc mừng vụ này, nhưng chỉ vài ngày
sau (22-3), TT Mỹ đã “chào mừng kiểu cao bồi” ông Tập bằng tuyên bố kế
hoạch áp đặt mức thuế lên đến 50 tỷ đô la đối với hàng hóa nhập khẩu từ
Trung Quốc và hạn chế đầu tư của nước này vào Mỹ.
TT Trump cho rằng, Trung Quốc đã ăn cắp sở hữu trí tuệ của Mỹ có giá lên tới hàng trăm tỷ đô.
Đây là cú nắn gân vai trò toàn cầu của Trung Quốc. Trung Quốc sẽ đáp
trả bằng đòn tương tự với khoảng 3 tỷ đô la, nhắm vào hàng nhập từ Mỹ.
Bộ Thương mại Trung Quốc đang có kế hoạch áp thuế 25% đối với thịt
lợn nhập khẩu của Mỹ và nhôm tái chế, và 15% đối với ống thép, trái cây
và rượu vang.
Con số 3 tỷ chưa là gì nếu biết thêm thông tin Mỹ xuất sang Trung
Quốc một lượng hàng đậu nành với giá trị 40 tỷ đô la, nông dân Mỹ nhất
là vùng New Mexico sẽ điêu đứng.
Thêm vào đó, trừng phạt Trung Quốc, Trump chỉ nghĩ rằng, số hàng hóa
Trung Quốc vào Mỹ nhiều hơn là ngược lại. Ông từng hứa sẽ làm việc này
và ông làm thật.
Theo tờ Economist,
việc nhập hàng giá rẻ từ Trung Quốc mang lại lợi nhuận cho Mỹ. Nâng giá
10% thuế vào hàng TQ sẽ làm người Mỹ tới shopping mall ít đi.
Trước trừng phạt giá đôi giầy là 100$ nếu tăng thuế thì người nhập
khẩu cũng phải tăng cỡ 10$ để đảm bảo có lời. Thua thiệt là người dân.
Ngay cả nhóm think-tank về ICT (CNTT) của Hoa Kỳ cũng phản đối trừng
phạt. Bởi hàng ICT giá thấp từ TQ đang giúp ngành ICT của Hoa Kỳ. Nếu
trừng phạt sẽ làm mất công ăn việc làm hơn là tạo như Trump hứa khi
tranh cử.
Mỹ sẽ hạn chế làm ăn với các nước theo chân Trung Quốc và ngược lại
Trung Quốc sẽ có hành động tương tự đối với các quốc gia theo chân Mỹ.
Công ăn việc làm toàn cầu sẽ bị tổn hại.
Hôm nay cả thế giới nín thở trước cuộc chiến thương mại Mỹ – Trung.
Chỉ số chứng khoán đỏ loẹt từ Đông sang Tây, náo loạn thương mại toàn
cầu là hiện hữu.
Hành động của Việt Nam
Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết. Nhưng cánh “ruồi muỗi giỏi” sẽ bay
càng xa sới đấu càng tốt và tranh thủ quan sát đâu là miếng mồi ngon.
Đối với Việt Nam, như người ta nói “ở đâu có than phiền ở đó có cơ hội”, thì đây là lúc phải làm gì đó.
Hàng hóa của Trung Quốc sẽ không đi thẳng sang Mỹ mà sẽ “quá cảnh”
tại một số nước. Ghi là “Made in XXX” nhưng gốc từ China. Làm ăn kiểu
này sẽ bị Mỹ trừng phạt nặng hơn.
Tốt nhất là tranh thủ nâng cao chất lượng kiểu Mỹ và xuất vào Mỹ một cách tín nhiệm. Biến nguy của người khác thành cơ của mình.
Hoa Kỳ không khoan nhượng các sản phẩm được nhà nước bảo trợ vì đó là
cạnh tranh không lành mạnh. Cá basa Made in Vietnam bị áp thuế cao do
bị nghi ngờ có bàn tay nhà nước.
Khu vực kinh tế tư nhân đầy tiềm năng chưa được các nhà chính sách mở đường rộng cho phát triển, thì đây là cơ hội cho thay đổi.
Nhân chuyện AVG và Mobifone đang lùm sùm, có thể rút ra bài học. Nhà
nước chỉ nên làm về chính sách, tạo môi trường thông thoáng để tư nhân
phát triển, đó mới là kế lâu dài.
Còn chuyện nhà nước bán tài sản nhà nước rẻ cho tư nhân và tư nhân
bán cho nhà nước với giá trên trời thì khó mà hết chuyện tham nhũng hối
lộ.
Hãy để cho tư nhân tự thỏa thuận với nhau về giá cả, nhà nước đừng
thò bàn tay lông lá vào các vụ thương thảo thì chắc không đến nỗi các
VIP phải lo sốt vó.
Khi có môi trường kinh doanh tốt rồi, mọi nguồn lực, tài trí và sáng
tạo sẽ được phát huy. Một phần hàng hóa Made in Vietnam có thể thay thế
hàng Trung Quốc đưa vào Mỹ.
Lời kết
Về lâu dài trong địa chính trị, hai quốc gia này tiếp tục tranh ngôi bá chủ, cứ chục năm lại choảng nhau bằng thuế thương mại.
Tuy nhiên, thương mại chỉ là chuyện nhỏ, chuyện lớn hơn là vai trò toàn cầu mà Tập và Trump đang tranh giành ngôi thứ.
Mỹ không thể ngồi yên xem Trung Quốc “trỗi dậy trong hòa bình” và Tập
muốn chức chủ tịch suốt đời không chỉ đả hổ diệt ruồi mà định chơi luôn
con “hổ giấy” Hoa Kỳ bằng thòng lọng “một vành đai một con đường” bóp
nghẹt giá trị “America First” của Trump.
Chém gió chút cho vui.
Have a good weekend. Chúc các bạn vui cuối tuần.
HM. 23-3-2018