Hơn 200 đại gia Việt có tên trong Hồ sơ Paradise về rửa tiền, trốn thuế (VNN)
Trước đó, Hồ sơ Panama công bố hôm 10/5/2016 cũng đã
công bố Việt Nam, có 189 cá nhân, 19 công ty offshore và 23 công ty trung gian
trong danh sách này. Nhưng rồi, các vụ việc nếu không dang dở thì cũng rơi vào
quên lãng.
Hồ sơ Paradise vừa công bố hàng trăm cá nhân, tổ chức
và địa chỉ liên quan đến Việt Nam sau một loạt những cái tên đã được công bố
trong Hồ sơ Panama năm 2016. Hồ sơ Panama và Hồ sơ Paradise đã cho thấy tính
chất phức tạp của thị trường tài chính, đầu tư quốc tế hiện nay. Nó cũng cho
thấy độ mở thực sự của nền kinh tế Việt Nam qua các mối quan hệ chằng chịt và
đó là cơ sở để các cơ quan chức năng của Việt Nam, đặc biệt là ngành Thuế, phải
tiến hành một cuộc rà soát toàn diện để đưa ra các chính sách mới phù hợp với
tình hình mới.
Tính tới ngày 21/11, theo công bố của Hiệp hội Các nhà
báo điều tra quốc tế (ICIJ), Việt Nam có 92 thực thể nước ngoài (Offshore
Entities), 22 cá nhân và 171 địa chỉ được nhắc đến trong các hồ sơ.
Dữ liệu có thể tìm thấy tại địa chỉ
offshoreleaks.icij.org.
Theo ICIJ, trong số hàng chục công ty có trụ sở ở các
thiên đường thuế liên quan đến Việt Nam thì có 14 công ty đặt tại quần đảo
Virgin thuộc Anh, 11 công ty đặt tại quần đảo Cayman, số còn lại đặt tại
Panama, Bahamas và quần đảo Cook.
Virgin, Bahamas và Panama đều là những cái tên được
mệnh danh là những “thiên đường thuế” (tax haven) bởi mức thuế ở đây rất ưu đãi,
đồng thời việc thành lập doanh nghiệp tại đây tương đối dễ dàng.
Một số tổ chức, cá nhân trong hồ sơ có liên quan tới
một số cái tên và địa danh khá nổi tiếng như: Phu Quoc, Hoi An, Furama, Ha Noi,
TP.HCM…
Hồ sơ Paradise cũng tiết lộ các hoạt động trốn thuế ở
nước ngoài của hơn 120 chính trị gia, tài phiệt thế giới. Mỹ có gần 8 ngàn thực
thể nước ngoài, 27 ngàn cá nhân; Trung Quốc có gần 4,7 ngàn thực tế, 39 ngàn cá
nhân…
Hiện tượng các đại gia, trong đó có các đại gia Việt
lộ khối tiền triệu, tỷ USD ở nước ngoài đã được phơi bày trong các hồ sơ trước,
trong đó có Panama Papers.
Hồ sơ Panama và giờ đây là Paradise cảnh báo nguy cơ
lách thuế, trốn thuế của các tổ chức, cá nhân liên quan ở Việt Nam thông qua
các giao dịch xuyên quốc gia. Đây không phải là lần đầu tiên các đại gia Việt
lộ khối tiền triệu đô, các giao dịch mua bán tài sản lớn ở nước ngoài.
Trước đó, Hồ sơ Panama công bố hôm 10/5/2016 cũng đã
công bố Việt Nam, có 189 cá nhân, 19 công ty offshore và 23 công ty trung gian
trong danh sách này. Nhưng rồi, các vụ việc nếu không dang dở thì cũng rơi vào
quên lãng.
Một số cá nhân đã lên tiếng cho rằng, việc có tên
trong danh sách là điều bình thường, hoàn toàn hợp pháp, hợp lệ. Nhưng đó chỉ
là số rất ít, đa số tài sản, giao dịch của các cá nhân, tổ chức, sự di chuyển
của dòng tiền vẫn là một bí ẩn.
Đầu 2015, tài liệu của tổ chức phóng viên điều tra
(ICJC) đã công thông tin hơn 100.000 khách hàng, thuộc hơn 200 quốc gia mở tài
khoản tại ngân hàng HSBC, chi nhánh Thụy Sĩ trong giai đoạn 1988 đến 2007.
Có 26 khách hàng liên quan đến Việt Nam trong danh
sách này, với tổng tài sản 37,5 triệu USD và người có tài sản lớn nhất là 12,2
triệu USD. Nhiều chuyên gia cho biết, các quy định hiện không cho phép người
Việt gửi tiền ở ngân hàng nước ngoài. Thậm chí, thời điểm đó các quy định còn
khắt khe và giao thương quốc tế còn khó hơn bây giờ nhiều. Nhưng sự việc này
cũng trôi qua nhanh chóng.
Cuối 2014, một ngân hàng Thụy Sĩ có báo cáo về người
siêu giàu trên thế giới với tài sản tối thiểu mỗi người là 30 triệu USD (khoảng
640 tỷ đồng). Việt Nam có 210 đại diện với tổng tài sản trị giá 20 tỷ USD, tăng
gần gấp đôi cả về số lượng và giá trị so với 2011.
Thông tin về số lượng người giàu Việt tăng mạnh là
điều tốt lành. Tuy nhiên, sự thiếu minh bạch đang khiến người giàu và khối tài
sản của họ luôn là một thông tin được tìm kiếm nhưng dường như tất cả đang là
tấm màn mờ bao phủ.
Nhưng thông tin bất ngờ lộ diện trên đây và mới nhất
là Hồ sơ Panama và Paradise lại một lần nữa dấy lên nghi ngờ về sự không minh
bạch về tài sản, giao dịch và thuế má của không ít cá nhân và tổ chức ở Việt
Nam.
Hồ sơ Panama và Paradise chưa đưa ra được một bằng
chứng nào về trốn thuế, lách thuế của các cá nhân, tổ chức trong danh sách
nhưng đó là một hồi chuông cảnh báo về khả năng thất thu thuế, câu chuyện quản
lý thuế và sự công bằng thuế ở Việt Nam.
Nghiên cứu gần đây của Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF), hàng
năm, các quốc gia đang phát triển bị mất khoảng 213 tỷ USD do tình trang trốn
thuế của các công ty đa quốc gia. Tại Việt Nam, điều tra toàn quốc của Tổng cục
Thuế năm 2013 về tình trạng trốn thuế cho biết 83% DN nước ngoài đang sử dụng
nhiều mánh khóe khác nhau để giảm thiểu số tiền thuế phải nộp.
Trong hồ sơ Panama và Paradise, có rất nhiều các công
ty “vỏ bọc” (shell companies), công ty offshore, tài khoản NH ở nước ngoài
(offshore account) của doanh nhân, DN Việt mở ở các thiên đường thuế. Đây có lẽ
là những kẽ hở mà các nhà quản lý thuế chưa bịt lấp được.
Thiết nghĩ, quản lý nhà nước cần phải hướng tới việc
thiết lập các thể chế, luật lệ nhằm đảm bảo môi trường đầu tư minh bạch, cạnh
tranh đồng thời đảm bảo lợi ích quốc gia chứ không phải chỉ là đưa ra các tuyên
bố khi tình hình căng thẳng, và sau đó, xem những chuyện như Hồ sơ Paradise trở
thành “chuyện riêng” của cơ quan quản lý và các cá nhân tổ chức liên quan!
M. Hà