Trên mức cùng quẫn là sự khốn nạn (J.B Nguyễn Hữu Vinh)
Nhưng, hành động của đám côn đồ này đã ngang nhiên chà đạp pháp luật,
coi thường tính mạng sức khỏe người dân, nhất là với linh mục, xúc phạm
tôn giáo. Đặc biệt những kẻ mang danh giáo dân nhưng làm tay sai cho
Cộng sản, được nhà cầm quyền bảo kê, nâng đỡ ra sao, cách xử lý như thế
nào... sẽ là một cú hích, một bài học để cho hơn 1 triệu giáo dân Giáo
phận Xuân Lộc nói riêng và các Giáo phận khác nói chung nhìn lại và xác
định rõ thái độ của mình với hành động của nhà cầm quyền hiện nay.
Sáng nay, 04/9/2017, kỷ niệm Quốc khánh xong, một đám côn đồ bao vây
Nhà thờ Thọ Hòa để phá hoại, gây rối. Đám người đó ngang nhiên trang bị
cả roi điện và súng để uy hiếp đe dọa linh mục Nguyễn Văn Tân cũng như
giáo dân ở đó giữa ban ngày như chỗ không người.
Những thông tin trên đã làm nóng ngay lập tức mạng xã hội trong một
ngày nghỉ, và rất nhiều tin nhắn, điện thoại tới tấp tìm hiểu sự việc.
Các giáo dân giáo xứ Thọ Hòa và các xứ lân cận đã lập tức có mặt.
Đám người đó là ai? Chúng được ai giao nhiệm vụ và nhằm mục đích gì?
Ai giao súng và roi điện cho chúng đi uy hiếp và đe dọa công dân?
Chúng là ai?
Nhìn những hình ảnh được trực tiếp đưa lên mạng,
người ta chẳng mấy ngạc nhiên và ai cũng hiểu đám người này là ai, chúng
đến đây với mục đích gì và theo nhiệm vụ của ai giao.
Thời gian gần đây, để đối phó với phong trào người dân bất bình và
bất tuân, nhiều nhóm người được thành lập bởi nhà cầm quyền Hà Nội, đông
đảo nhất phải kể đến đám gọi là "Dư luận viên" (DLV). Đây là một đám
người không cần trình độ, chẳng cần nhiều lắm về hiểu biết xã hội... chỉ
cần biết nhắm mắt, bịt tai để chờ mệnh lệnh và cứ vậy làm theo, bất cứ
mệnh lệnh đó là gì, đúng hay sai, tốt hay xấu, hợp luật lệ và đạo lý hay
không đều không cần quan tâm, tất cả "đã có đảng và nhà nước lo".
Về quyền lợi, đám này được mỗi tháng 3 triệu đồng theo thời giá cách
đây 4 năm, số tiền này từ ngân sách, nghĩa là từ tiền thuế của người
dân, vì thế trên mạng xã hội gọi đám này là "Cộng đồng 3 củ".
Theo số liệu của báo chí nhà nước, thì cuối năm 2012, ở Việt Nam đã
có đến 80.000 người. Điều này, đồng nghĩa với việc mỗi tháng, riêng tiền
lương cho đám DLV này, nhà nước đã phải rút ruột người dân 240 tỷ đồng,
nghĩa là 2.880 tỷ đồng mỗi năm theo thời giá 2012 để nuôi nhóm này.
Thật lạ, nhà nước có hệ thống báo chí độc tài một chiều với cả gần
ngàn tờ báo, đài truyền hình các loại, chưa kể cả chục ngàn hệ thống loa
phường... nhưng tất cả chỉ có một Tổng biên tập là Trưởng ban Tuyên
huấn Trung ương. Hệ thống đó, cung cúc tận tụy hò, hát, hô hoán và nói
xuôi, nói ngược cũng như phụ họa, ca ngợi mọi chính sách, việc làm của
đảng. Vậy mà vẫn chưa đủ, chưa yên tâm nên nhà cầm quyền CSVN còn phải
nuôi thêm một lũ những kẻ này?
Thế mới biết, việc độc quyền thông tin chưa phải đã đủ cho họ, điều họ cần là sự ru ngủ dân chúng đến mức mê muội.
Có điều là việc đó ngày càng là chuyện mò kim đáy biển khi mà mạng
Internet và các tiến bộ xã hội đã xé toang bức màn sắt bưng bít của Cộng
sản qua mấy chục năm. Và nếu muốn, thì họ chỉ có cách đưa đất nước trở
lại thành một hầm mộ bí mật kiểu Bắc Hàn mà thôi.
Những thành phần mới
Thế nhưng, giới Dư luận viên vẫn chưa thể đủ để
dùng chiêu thức cả vú lấp miệng em mà thuyết phục quần chúng. Trên mặt
trận truyền thông, đám DLV này rất dễ bị cộng đồng mạng nhận biết và
cách ly, xa lánh. Người ta dễ nhận biết, chỉ vì chúng là những đứa như
trên đã nói: Thiếu trí tuệ để có sự độc lập trong suy nghĩ, thiếu lương
tâm và đạo đức làm người để có thể cân nhắc sự đúng sai, sự đạo đức và
vô luân, thiếu trình độ để hiểu biết về luật pháp và luật rừng...
Thậm chí, chúng thiếu cả văn hóa tranh luận, hay ngôn ngữ, lời nói
bình thường. Khi lên mạng, chúng xông vào bất cứ diễn đàn nào với hai
mục đích: Cãi lộn bằng những ngôn từ hết sức tục tĩu mà nói theo ngôn
ngữ dân gian là "miệng luôn gắn thêm phụ khoa", xưng hô hỗn láo với bất
cứ ai để thể hiện sự cuồng cộng một các ngu xuẩn đến thảm hại.
Thường gặp những đám ấy, cư dân mạng hoặc bỏ đi, hoặc đá chúng ra
khỏi sân chơi chứ không hơi đâu đi tranh cãi đúng, sai. Và quả là cả
ngàn tỷ đồng tiền dân được vung vãi vô tội vạ ngày càng mất tác dụng.
Đến đây, theo "đúng quy trình" nhà cầm quyền bắt đầu sử dụng đám côn đồ.
Trước hết, là những nhóm công an giả dạng côn đồ để bắt bớ, đánh đập
những người yêu nước, những tiếng nói khác biệt muốn xã hội tiến bộ.
Chúng sẵn sàng dùng bạo lực để gây thương tích cho bất cứ ai nhằm đe dọa
ý chí phản ứng của họ. Và qua đó, hành động côn đồ trong xã hội được
ngang nhiên dung túng, trở thành hiện tượng bình thường.
Sau khi đám DLV đã không thể phát huy tác dụng trên mạng xã hội, bị
xa lánh hoặc chỉ có chúng tụ tập với nhau để khoe nịnh, còm đểu kiếm
tiền, một dạng khác được chiêu tập sử dụng. Đó là đám DLV bất chấp luật
pháp, ngu xuẩn đến cùng cực sẵn sàng tấn công bất cứ ai bằng bạo lực và
các biện pháp vi phạm pháp luật khác nhau.
Hẳn nhiên là để đám này hoạt động được, thì lực lượng an ninh, công
an phải dung túng và thậm chí là đứng đằng sau. Chúng sẵn sàng vác cờ
đảng đi phá hoại tưởng niệm những cuộc tưởng niệm những người đã hy sinh
vì Tổ Quốc. Chúng sẵn sàng kéo đến bao vây, đánh đập và làm náo loạn
không gian yên tĩnh của những người mà chúng không thể tranh luận bằng
trí não và lời nói. Chúng sẵn sàng đổ mắm tôm, đẩy người khác xuống nước
một cách mất dạy nhất với chiêu bài "Yêu nước" và với sự nâng đỡ của hệ
thống đằng sau chúng.
Nhiều hoạt động của nhóm này đã bị xã hội lên án, thậm chí báo chí
vào cuộc với những lời hứa hẹn chắc như đinh đóng cột của quan chức cộng
sản. Chẳng hạn lời hứa của Nguyễn Đức Chung, Chủ tịch UBND Tp Hà Nội,
nguyên Giám đốc Công an Hà Nội về vụ phá hoại tưởng niệm Gạc Ma, vụ Công
an Sài Gòn cho đến nay sau mấy tháng vẫn không thể điều tra ra những
đứa nào đánh một cô gái rồi quay phim đưa lên mạng Internet dù đã biết
rõ chúng là ai...
Tất cả những điều đó, chỉ nhằm nói lên một điều: nhà cầm quyền đang
sử dụng, dung túng cho các nhóm xã hội đen đi bảo vệ một chính quyền đỏ
đang bất lực trước người dân.
Điều này, chỉ nói lên một trạng thái trong việc trị nước của nhà cầm quyền hiện nay: Sự cùng quẫn.
Trên sự cùng quẫn là sự khốn nạn
Trở lại sự việc ngày 4/9/2017 tại Giáo xứ Thọ Hòa, một nhóm khoảng
hai chục đứa kéo đến xông vào nhà thờ, nhà xứ Thọ Hòa để đe dọa, uy hiếp
linh mục Nguyễn Duy Tân.
Đám du đãng, côn đồ này mang theo cờ đỏ, sao vàng, băng rôn loa đài
và được trang bị cả súng, roi điện để "chiến đấu" với linh mục và giáo
dân ở đây.
Điểm mặt những đứa đến đây, người ta thấy không mấy xa lạ.
Đó là tên Nguyễn Trọng Nghĩa, một "giáo dân, kính Chúa, yêu nước"
theo cách định nghĩa của Đảng và nhà nước thông qua Đài truyền hình quốc
gia và báo Nhân Dân. Chính y là đứa đã kéo loa đến hô hét ầm ỹ khu phố
và náo loạn, hỗn láo chĩa vào nhà thờ Kỳ Đồng thuộc DCCT mới đây.
Sở dĩ chúng tôi không lạ tên này, là bới một sự kiện khó quên. Năm
2013, khi nhà cầm quyền Hà Nội bày trò Góp ý Hiến pháp, Hội Đồng Giám
mục Việt Nam đã "Hưởng ứng" bằng một văn bản như một tiếng nổ giữa trời
quang, làm rung chuyển cả hệ thống chính trị. Bản Góp ý dự thảo Hiến
pháp của HĐGMVN đã tạo nên cơn lúng túng cho các nhà lý luận, lập pháp
và luật, đã làm cho nhà cầm quyền bí lối.
Vậy là tên Nguyễn Trọng Nghĩa đã được sử dụng đến để viết một bức thư
hỗn láo với cả HĐGMVN. Chính vì vậy, chúng tôi đã tìm hiểu và vạch ra
chân tướng tên này, đồng thời chỉ rõ việc dùng đám tâm thần, ngớ ngẩn để
công kích giáo hội Công giáo, thì đó là sự cùng quẫn về cả trí tuệ lẫn
lương tâm.
Và như vậy là chạm nọc, nhà cầm quyền vội nhảy cẫng lên như chó dẫm
phải lửa. Báo Nhân Dân vội vàng đăng bài bao che và dọa nạt, Đài Truyền
hình đăng lại nhằm bao biện và đe dọa...
Nhưng, tất cả chỉ là trò hề cho thiên hạ cười mà thôi. Bởi ai cũng
biết rằng việc dùng đám giả giáo dân này thì chắc chắn sẽ thất bại nhục
nhã. Bởi không có sự dối trá, đội lốt hoặc mạo danh nào có thể thắng nổi
sự thật.
Với Giáo hội Công giáo Việt Nam qua gần thế kỷ nay dưới chế độ CSVN
nói riêng và hàng thế kỷ trên toàn thế giới nói chung, biết bao mưu ma,
chước quỷ đã được thi thố. Thậm chí còn có cả sự tham gia của một số
linh mục, chức sắc đi theo Cộng sản mà còn không làm gì suy suyển được
giáo hội, thì việc sử dụng đám tâm thần, nhố nhăng này chỉ làm xấu mặt
đứa tổ chức và nhà cầm quyền mà thôi.
Xưa nay, cha ông vốn đã chẳng nói "Người dại để... đảng, người khôn xấu mặt" đó sao.
Và quả nhiên, đám DLV và côn đồ này đã bị người dân Thọ Hòa vô hiệu
hóa, đã bỏ chạy ném cả súng mà vẫn bị tóm cổ lập biên bản giao cho nhà
cầm quyền xử lý.
Những bản nhận tội, những lời hứa đã nói lên sự thảm hại không chỉ của chúng, mà của bọn tổ chức và đỡ đầu cho đám này.
Khi nhìn những hình ảnh chính chúng đã thừa nhận tội lỗi của mình là
xâm nhập chỗ ở công dân trái phép, mang vũ khí đe dọa mạng sống của công
dân, gây rối trật tự công cộng... nhiều người giáo dân ở các giáo xứ
Miền Trung và Miền Bắc đã thốt lên rằng: Sao người dân ở đó hiền hòa đến
thế? Thử xảy ra việc vác vũ khí đột nhập giáo xứ, nhà thờ ở một giáo xứ
miền Trung thử xem?
Hẳn nhà người dân ở vùng Đồng Nai, và giáo dân ở Giáo phận Xuân Lộc
cũng như các giáo phận ở Miền Nam còn quá hiền lành và nhẫn nhịn, vì thể
chúng mới có thể làm mưa làm gió những nơi này.
Nhưng, hành động của đám côn đồ này đã ngang nhiên chà đạp pháp luật,
coi thường tính mạng sức khỏe người dân, nhất là với linh mục, xúc phạm
tôn giáo. Đặc biệt những kẻ mang danh giáo dân nhưng làm tay sai cho
Cộng sản, được nhà cầm quyền bảo kê, nâng đỡ ra sao, cách xử lý như thế
nào... sẽ là một cú hích, một bài học để cho hơn 1 triệu giáo dân Giáo
phận Xuân Lộc nói riêng và các Giáo phận khác nói chung nhìn lại và xác
định rõ thái độ của mình với hành động của nhà cầm quyền hiện nay.
Quả thật là sau sự cùng quẫn, là sự khốn nạn, và hậu quả của nó thì đúng như lời Kinh Thánh: “Khốn cho các ngươi vì đã giơ chân đạp mũi nhọn.”
Hà Nội, ngày 4/9/2017
J.B Nguyễn Hữu Vinh
RFA