Cái lò ông Trọng (Trương Duy nhất)
Tôi biết, ông Trọng muốn làm sạch đảng. Cái lò ông muốn nhen lên, cũng
vì mục tiêu này. Trong khi chưa mất đảng, cái đảng của ông chưa chết,
thì thiêu đốt những rác rưởi cho đảng sạch hơn là đúng. Nhưng đấy chỉ là
cho đảng, vì đảng. Nếu thật sự biết nhìn, dám nhìn ra lợi ích và sự
sống còn của quốc gia, dân tộc lớn hơn lợi ích và sự sống còn của đảng,
thì có thể phải chấp nhận mất đảng để cứu nước - tại sao không?
Ông Trọng miệt mài nhen củi nhóm lò. 5 năm rồi, từ bận rút khăn sụt
sùi bất lực không kỷ luật được "đồng chí X". Khái niệm "nhóm lò", được
ông nhắc lần đầu, sau hội nghị trung ương 6 (2012).
Lặng lẽ, âm thầm, nín chịu. Đến đầu 2016 mới loại được Nguyễn Tấn Dũng.
Nhưng, cái lò ấy vẫn không nghe nhắc lại dù chỉ một lần. Nó chỉ được
nhắc đến, và lửa lò chỉ thật sự bùng cháy mới đây, khi bắt Trịnh Xuân
Thanh, Trầm Bê, và kỷ luật tước hàm Bộ chính trị Đinh La Thăng.
5 năm nhen củi. Cái lò ông Trọng đang vào độ nóng hơn lúc nào hết, như
thể sẵn sàng thiêu đốt bất cứ "đồng chí" nào. Trước, ông sụt sùi, giờ
ông hả hê, lời ông như lửa: củi khô củi ướt rồi sẽ chun hết, cháy hết!
Hẳn dễ hiểu, những thanh củi khác ông Trọng nhắm đến không chỉ dừng ở
Trịnh Xuân Thanh, Trầm Bê, Đinh La Thăng, Nguyễn Văn Bình, mà cái đích,
mồi lửa đang lan gần, rất gần đến cánh cửa tư gia cựu Thủ tướng Nguyễn
Tấn Dũng.
Diệt trừ tham nhũng, không ai không ủng hộ. Thậm chí, nếu tước được hàm cựu Thủ tướng và trước khi lôi X ra toà, tôi muốn được tận tay đấm vào giữa mặt thằng X ăn tàn vét tận ấy một phát mới hả dạ.
Nhóm lò thiêu X, tôi ủng hộ. Nhưng, để triệt tiêu những mầm mống hậu X,
cần tiến tới xây dựng một cơ chế quản trị quốc gia thật sự minh bạch,
dân chủ. Hay nói phớ ra là cải cách chính trị, thay đổi thể chế, nhen
một cái "lò" thiêu đốt mớ "lý luận hồng" chết tiệt ấy đi.
Đấy mới là cái "lò" quốc gia này, dân tộc này cần.
Quản trị quốc gia, không phải túc tắc ê a nhóm củi như cái cách một lão làng đốt lò vậy.
Nhân loại đã tiến đến mức chỉ một nút ấn, trong tích tắc có thể thiêu
vùi một lãnh thổ/quốc gia. Ông Trọng nhà ta lại vẫn miệt mài nhóm củi
đốt lò. Cái lò than củi mông muội chết tiệt, với tư duy chổng mông thổi
lửa ấy sẽ kéo dân tộc thụt lùi tới đâu?
Với thứ tư duy lò liếc ấy, thì diệt xong X, sẽ đến phiên chính các "đồng
chí" đang nhóm củi bây giờ biến thành những thế hệ hậu X nay mai. Những
cái lò, rồi sẽ chỉ trở thành công cụ để thiêu đốt các thế lực đối thủ
của các "đồng chí" Cộng sản với nhau, chứ không vì mục tiêu cho lợi ích
quốc gia, dân tộc.
Ông Trọng, dường như mới chỉ nhìn ra nguy cơ cho đảng, cho chính ông và
các "đồng chí" của mình, chứ chưa nhìn ra nguy cơ cho quốc gia, dân tộc.
Trong cuộc tiếp xúc cử tri quận Tây Hồ, Hà Nội hôm 6/8, sau khi ví von
lại chuyện cái "lò", ông bảo: "tham nhũng đã bức xúc đến mức thành nguy
cơ mất chế độ, mất đảng".
Nhìn trong cái lò diệt thiêu các "đồng chí" của ông thì đúng. Nhưng trên
bình diện lợi ích quốc gia, dân tộc thì ông vẫn chưa vượt qua tư duy
một giáo viên trường đảng.
Mất đảng (Cộng sản), sẽ có nhiều đảng khác. Mất chế độ này, sẽ có một
chế độ khác dân chủ, tiến bộ hơn. Vì thế, nguy cơ của đảng lại chính là
cơ hội cho quốc gia, dân tộc.
Cái "lò" cần nhen lúc này là để cứu nước, chứ không phải cứu đảng.
Tôi biết, ông Trọng muốn làm sạch đảng. Cái lò ông muốn nhen lên, cũng
vì mục tiêu này. Trong khi chưa mất đảng, cái đảng của ông chưa chết,
thì thiêu đốt những rác rưởi cho đảng sạch hơn là đúng. Nhưng đấy chỉ là
cho đảng, vì đảng. Nếu thật sự biết nhìn, dám nhìn ra lợi ích và sự
sống còn của quốc gia, dân tộc lớn hơn lợi ích và sự sống còn của đảng,
thì có thể phải chấp nhận mất đảng để cứu nước - tại sao không?
(Blog RFA)