Những diễn tiến cuối cùng trước ngày khai mạc Hội nghị Trung ương 15 (Trà My , Hồng Lĩnh , Lê Hoàng)



Trước Hội Nghị Trung ương 15 vì sao Tô Lâm vắng mặt trong 2 sự kiện quan trọng hàng đầu ?

Trà My, Thoibao.de, 20/12/2025

Hội nghị Trung ương 15 của Đảng cộng sản Việt Nam diễn ra trong một thời điểm đặc biệt nhạy cảm, khi đây là kỳ họp trung ương cuối cùng trước Đại hội 14, dự kiến tổ chức vào cuối tháng 1/2026.


Trước Hội Nghị TW15 vì sao T. Lâm vắng mặt trong 2 sự kiện quan trọng hàng đầu?

Theo thông lệ, Hội nghị này là nơi hoàn tất cuối cùng cho việc sắp xếp nhân sự cao cấp nhất cho bộ máy lãnh đạo của Đảng và Nhà nước.

Trong bối cảnh đó, việc Tổng bí thư Tô Lâm không xuất hiện liên tiếp tại hai sự kiện trọng yếu của hệ thống quyền lực của lực lượng vũ trang. Đó là : Hội nghị Công an toàn quốc lần thứ 81 và Hội nghị Quân chính toàn quân năm 2025, đã gây ra nhiều đồn đoán khác nhau.

Thay cho vai trò người đứng đầu của Đảng của ông Tô Lâm, là sự hiện diện của Thủ tướng Phạm Minh Chính và Chủ tịch nước Lương Cường. Cùng với vai trò trung tâm của Đại tướng – Bộ trưởng Quốc phòng Phan Văn Giang.

Việc Tô Lâm – một Tổng bí thư xuất thân từ ngành công an và có nền tảng quyền lực gắn chặt với lực lượng này, sự vắng mặt liên tiếp là điều rất không bình thường theo logic chính trị truyền thống của Đảng.

Theo giới phân tích quốc tế, có ba cách lý giải chính cho hiện tượng vắng mặt bất thường này. Thứ nhất, đây có thể là một sự điều chỉnh mang tính chiến thuật nhằm hạ nhiệt căng thẳng nội bộ trước Hội nghị Trung ương 15.

Trong một giai đoạn mà vấn đề "trường hợp đặc biệt" về tuổi tác và tái cử lãnh đạo đang gây tranh luận, việc Tổng bí thư tạm thời "lánh mặt" có thể giúp tránh tạo thêm áp lực hoặc phản ứng trái chiều từ các nhóm quyền lực khác trong Đảng.

Đây là cách tiếp cận phù hợp với truyền thống chính trị Việt Nam, vốn ưu tiên sự ổn định và đồng thuận trong nội bộ hơn là đối đầu công khai.

Thứ hai, sự vắng mặt của ông Tô Lâm có thể phản ánh sự tái phân bổ vai trò trong Bộ Chính trị. Việc Thủ tướng Chính dự và chỉ đạo tại Hội nghị Công an toàn quốc, là dấu hiệu cho thấy vị thế của Thủ tướng trong nội bộ đang được củng cố.

Điều này không nhất thiết đồng nghĩa với sự suy yếu tức thì của ông Tô Lâm, nhưng cho thấy quyền lực không còn tập trung tuyệt đối vào cá nhân của Tổng bí thư như trước đây, mà đang được "chia sẻ" nhiều hơn trong giai đoạn chuyển giao.

Thứ ba, yếu tố quân đội đang nổi lên như một trụ cột trung tâm. Hội nghị Quân chính toàn quân năm 2025 diễn ra với sự chủ trì của Đại tướng Phan Văn Giang và sự hiện diện trọng thị của Chủ tịch nước Lương Cường, trong khi Tổng bí thư không được tham dự.

Song song với đó, các hoạt động mang tính biểu tượng của Đại tướng Phan Văn Giang, từ việc chủ trì các Hội nghị quan trọng đến những hình ảnh giao lưu thể thao với câu lạc bộ Thể Công – Viettel, được diễn giải như thông điệp về sự sẵn sàng nhận trách nhiệm lớn hơn trong thời gian sắp tới.

Một chi tiết khác cũng được chú ý, đó là Đại tướng Nguyễn Trọng Nghĩa tới thăm bà Ngô Thị Mận, phu nhân cố Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng.

Việc các lãnh đạo quân đội thực hiện những động thái kể trên, trong khi Tổng bí thư đương nhiệm ngày càng ít xuất hiện ở các sự kiện quan trọng, càng làm dấy lên suy đoán về sự dịch chuyển trọng tâm của quyền lực tối cao.

Điều đó có thể khẳng định là, trước thềm Hội nghị Trung ương 15, bức tranh quyền lực đang thay đổi mạnh mẽ hơn so với giai đoạn đầu nhiệm kỳ của Tổng bí thư Tô Lâm.

Sự nổi lên của phe Quân đội, sự hiện diện ngày càng rõ của Thủ tướng Phạm Minh Chính trong các lĩnh vực "thuộc đặc quyền" của Tổng bí thư. Đặc biệt là việc ông Tô Lâm đứng ngoài hai sự kiện trọng yếu của Quân ủy Trung ương và lực lượng Công an.

Tất cả cho thấy một quá trình điều chỉnh và tái cân bằng quyền lực đang diễn ra trước Hội nghị Trung ương 15. Đây chính là biện pháp cần thiết để duy trì sự ổn định nội bộ của ban lãnh đạo Đảng trong giai đoạn chuyển giao quan trọng này.

Trà My

**************************

Vì sao Hội nghị Trung ương 15 vẫn "án binh bất động" và Putin chúc mừng Phan Văn Giang

Trà My, Thoibao.de, 20/12/2025

Dù theo kế hoạch ban đầu được dự báo sẽ diễn ra sớm trong tháng 12/2025, song Hội nghị Trung ương 15 của Đảng cộng sản Việt Nam đến nay vẫn chưa chính thức khai mạc.

Vì sao Hội nghị TW15 vẫn “án binh bất động” và Putin chúc mừng Phan Văn Giang?

Đáng chú ý, chuỗi diễn biến trong những ngày này đã cho thấy một bức tranh chính trị phức tạp hơn dự kiến rất nhiều, phản ánh mức độ nhạy cảm đặc biệt của Hội nghị được coi là then chốt cho việc chốt nhân sự "chủ chốt" trước Đại hội 14.

Sáng 15/12, truyền thông nhà nước đưa tin Tổng bí thư Tô Lâm tiếp xúc cử tri tại 11 phường trọng điểm của Hà Nội, để thông báo kết quả Kỳ họp thứ 10 Quốc hội khóa XV và lắng nghe kiến nghị của người dân.

Trong bối cảnh Hội nghị Trung ương 15 chưa diễn ra, sự xuất hiện dày đặc của người đứng đầu Đảng trước cử tri được nhiều nhà quan sát coi là một tín hiệu chính trị đáng chú ý.

Điều đó đã cho thấy Tổng bí thư vẫn ưu tiên các hoạt động đối nội, nhằm củng cố hình ảnh và tính chính danh, trong khi các quyết định then chốt về nhân sự cấp cao vẫn chưa được đưa ra bàn thảo tập thể.

Cùng thời điểm, Thủ tướng Phạm Minh Chính lại xuất hiện với vai trò nổi bật tại Hội nghị Công an toàn quốc lần thứ 81. Theo TTXVN, ông Chính không chỉ dự mà còn phát biểu chỉ đạo, đồng thời trao nhiều huân chương cho các tướng lĩnh và cán bộ cao cấp trong lực lượng công an.

Động thái này được đánh giá là khác thường, bởi trong những năm gần đây, lĩnh vực an ninh và công an thường gắn chặt với vai trò và ảnh hưởng trực tiếp của Tổng bí thư Tô Lâm vốn xuất thân từ ngành này. Giới phân tích cho rằng sự "chia vai" này không đơn thuần mang tính nghi thức.

Việc Thủ tướng Chính xuất hiện nổi bật trong một hội nghị mang tính biểu tượng cao của phe Công an có thể phản ánh nỗ lực tái cân bằng quyền lực trong Bộ Chính trị, hoặc ít nhất là một sự phân công vai trò nhằm hạ nhiệt căng thẳng nội bộ trước khi Hội nghị Trung ương 15 chính thức diễn ra.

Trong bối cảnh theo giới thạo tin, nhiều Ủy viên Trung ương được cho là còn dè dặt với phương án "trường hợp đặc biệt" cho một người đứng đầu luôn có ý đồ bắt họ làm con tin.

Một yếu tố khác khiến Hội nghị Trung ương 15 khó có thể khai mạc sớm là mức độ nhạy cảm của nội dung nhân sự. Nhiều nhà quan sát cho rằng sự chậm trễ phản ánh thực tế là các phương án nhân sự vẫn chưa đạt được sự đồng thuận cần thiết.

Theo đó, lần này Trung ương không chỉ bàn về danh sách Bộ Chính trị và Ban Bí thư khóa mới, mà còn phải giải quyết bài toán kế thừa quyền lực cho người đứng đầu của Đảng đang gây tranh cãi.

Ở chiều đối ngoại, thông tin từ Hãng tin Sputnik của Nga về việc Thư ký Hội đồng An ninh Nga Sergey Shoigu chuyển lời chào của Tổng thống Vladimir Putin tới Bộ trưởng Quốc phòng Phan Văn Giang cũng được đặt trong bối cảnh rộng hơn.

Quan hệ quốc phòng Việt – Nga từ lâu mang ý nghĩa chiến lược, và những thông tin vừa kể được giới phân tích xem là tín hiệu về vị thế và vai trò của quân đội trong cấu trúc quyền lực nội bộ ở thòi điểm hiện nay.

Khi các kênh đối ngoại quân sự được duy trì ổn định, điều này gián tiếp củng cố tiếng nói quan trọng của phe quân đội trong các cuộc thảo luận về nhân sự cấp cao.

Theo giới thạo tin, khả năng Hội nghị Trung ương 15 phải lùi sang các ngày 18 và 19/12/2025. Điều đó đã cho thấy ban lãnh đạo vẫn cần thêm thời gian để "dọn đường" về chính trị.

Trong một hệ thống coi trọng sự đồng thuận tập thể, việc tổ chức Hội nghị Trung ương 15 khi chưa có phương án khả thi có thể dẫn đến chia rẽ công khai, điều mà Đảng cộng sản Việt Nam luôn tìm cách tránh trước thềm đại hội.

Tóm lại, việc Hội nghị Trung ương 15 chưa thể khai mạc không chỉ là vấn đề lịch trình kỹ thuật, mà là biểu hiện của một giai đoạn điều chỉnh quyền lực nhạy cảm.

Trà My

****************************

Rò rỉ tin nội bộ ra bên ngoài trước Đại hội 14 : Dấu hiệu rạn nứt của Đảng cộng sản Việt Nam ?

Hồng Lĩnh, Thoibao.de, 20/12/2025

Trong bối cảnh Việt Nam đang bước vào giai đoạn chuẩn bị cuối cùng cho Đại hội Đảng lần thứ 14, vấn đề kiểm soát thông tin, đặc biệt là thông tin nhân sự cấp cao, trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết.

Rò rỉ tin nội bộ ra bên ngoài trước ĐH14: Dấu hiệu rạn nứt của ĐCSVN?


Ngày 15/12/2025, Bộ trưởng Công an Lương Tam Quang trong một bài viết nhân Hội nghị Công an toàn quốc lần thứ 81 đã nhấn mạnh yêu cầu "quyết liệt đấu tranh" với các nguồn phát tán thông tin sai sự thật, bao gồm cả những nguồn "từ sâu trong nội bộ".

Phát biểu này của ông Quang được đưa ra trong bối cảnh Bộ Công an gia tăng các biện pháp trấn áp đối với các cá nhân bị cáo buộc phát tán thông tin liên quan đến nhân sự cấp cao.

Đáng chú ý, tối 6/12/2025, Bộ Công an đã khởi tố và bắt giam ông Phạm Quang Thiện, cựu Giám đốc thuộc Cổng Thông tin điện tử Chính phủ, với cáo buộc liên quan đến việc phát tán thông tin "chống Nhà nước".

Tuy nhiên, theo nhiều nhà quan sát quốc tế, hiện tượng rò rỉ thông tin nhân sự không phải là mới trong đời sống chính trị Việt Nam.

Trong nhiều kỳ đại hội trước, các đồn đoán về nhân sự xuất hiện trên mạng xã hội từ sớm, và không ít trường hợp sau đó trùng khớp với công bố chính thức.

Điều này dẫn tới nhận định rằng, các "tin đồn" đa phần đã phản ánh những thỏa thuận hoặc phương án đang được cân nhắc trong nội bộ.

Một số chuyên gia cho rằng, các nguồn rò rỉ không chỉ đến từ các thế lực bên ngoài, mà còn xuất phát từ chính các phe nhóm trong Đảng.

Việc chủ động "tuồn tin" được xem như một cách thử phản ứng của dư luận, đồng thời tạo sức ép chính trị lên các phe cánh đối thủ trong nội bộ trước thềm Đại hội 14.

Trong bức tranh đó, các thông tin do thoibao.de công bố, đặc biệt liên quan đến sự thất thế của ông Tô Lâm trước Hội nghị Trung ương 15, được nhìn nhận như dấu hiệu của mâu thuẫn nội bộ khi bước vào thời điểm chuyển giao quyền lực quan trọng.

Hồng Lĩnh

******************************

Bỏ phiếu kiểu Trung ương

Lê Hoàng, Thoibao.de, 20/12/2025

"Dân chủ tập trung" là một phát minh ngôn ngữ thuộc hàng xuất sắc : nghe qua thì tưởng đang bước vào quảng trường dân chủ, nhưng đi sâu mới biết mình đứng trong hành lang mệnh lệnh. Khái niệm này có đủ đạo cụ của dân chủ : đại hội, bỏ phiếu, nghị quyết, tỷ lệ. Chỉ thiếu đúng một thứ… quyền lựa chọn. Ở đây, lá phiếu vẫn tồn tại như một món trang sức lịch sử, còn quyết định thật sự thì thường đã được gói sẵn từ trước, chỉ chờ nghi thức mở hộp.

BỎ PHIẾU KIỂU TRUNG ƯƠNG

Trong dân chủ đúng nghĩa, quyền lực đi từ dưới lên. Người muốn lãnh đạo phải cạnh tranh, phải thuyết phục, phải chịu rủi ro bị thay. Còn trong "dân chủ tập trung", quyền lực đi từ trên xuống : nhân sự đã "quy hoạch", đã "cơ cấu", đã "giới thiệu", rồi bầu cử mới xuất hiện như đoạn kết tất yếu. Nói nôm na : đã có kết quả, mới tổ chức cuộc thi. Thế nên chẳng có gì lạ khi kết quả hiếm khi làm ai bất ngờ — trừ những người vẫn còn ngây thơ tin rằng bầu cử là để chọn chứ không phải để xác nhận.

Bề ngoài, mọi thứ rất rộn ràng : phát biểu, thảo luận, "dân chủ", "trí tuệ tập thể". Nhưng rồi con số "nhất trí cao" xuất hiện đều đặn như một quy luật tự nhiên. Tỷ lệ gần như tuyệt đối được tôn vinh như bằng chứng đoàn kết, trong khi lại là tín hiệu rõ nhất của một hệ thống không có phương án thật. Bởi khi chỉ có một lựa chọn, đồng thuận không còn là niềm tin tự do ; nó là yêu cầu kỹ thuật để bộ máy chạy trơn tru. Và khi "nhất trí" trở thành tiêu chuẩn, người ta học cách im lặng để chứng minh mình… đồng tình.

Điểm cốt lõi của trò trớ trêu nằm ở cách định nghĩa "dân chủ". Ở đây, dân chủ không phải là quyền bất đồng, càng không phải quyền tranh luận đến cùng. Dân chủ được hiểu là sự đồng thuận tập thể với quyết định của một nhóm nhỏ ở trung tâm quyền lực. Bất đồng không được xem là một ý kiến khác cần được phản biện ; nó bị coi là "lệch", là "thiếu thống nhất", là thứ cần được… uốn nắn. Vì thế dân chủ bắt buộc phải "tập trung" : tập trung để dễ quản, dễ thống nhất, dễ kết luận. Còn dân chủ rộng rãi — nơi con người được quyền nói "không" mà không phải lo sợ — thì bị gắn nhãn "phức tạp", "nhạy cảm", thậm chí "nguy hiểm".

Và đỉnh cao của tính châm biếm là nghi thức bỏ phiếu công khai bằng giơ tay hoặc giơ thẻ. Một nền dân chủ mà lá phiếu không còn bảo vệ người bỏ phiếu, mà trở thành cách để nhận diện người không cùng hàng ngũ. Đồng ý thì an toàn, không đồng ý thì… đáng để "lưu ý". Lá phiếu vốn sinh ra để người dân nói thật trong im lặng ; ở đây nó được dùng để mọi người nói giống nhau trước ánh nhìn của tập thể.

Cuối cùng, "dân chủ tập trung" giống một kiểu bình đẳng có phân hạng : ai cũng được bỏ phiếu, nhưng không phải ai cũng có quyền lựa chọn ; ai cũng được phát biểu, nhưng không phải phát biểu nào cũng được tính ; ai cũng được gọi là "đồng chí", nhưng có đồng chí thuộc nhóm quyết định, còn phần còn lại thuộc nhóm… tán thành. Và thế là "dân chủ" vẫn sống, chỉ là sống như một nghi lễ : đẹp, trang trọng, đúng quy trình — nhưng cái linh hồn tự do của nó thì đã được "tập trung" cất kỹ từ lâu.

Lê Hoàng