Thông cáo báo chí của Người Bảo vệ Nhân quyền (Tổ chức Người Bảo vệ Nhân quyền)
DTD
lo ngại rằng nhà cầm quyền ở Hà Nội đang giữ hai nhà hoạt động Nguyễn
Trung Lĩnh và Lê Anh Hùng trong một cơ sở tâm thần sau khi điều tra họ
về những cáo buộc “tuyên truyền chống nhà nước” và “lợi dụng quyền tự do
dân chủ” trong nhiều tháng, hơn một năm trong vụ án Lê Anh Hùng, và
không có bất kỳ phiên xét xử nào. Hai nhà hoạt động đã bị ép buộc dùng
thuốc- hành động cấu thành tra tấn theo luật pháp quốc tế.
Hà Nội, ngày 03/7/2020
Theo
thống kê của tổ chức Người Bảo vệ Nhân quyền (Defend the Defender-
DTD), tính đến ngày 30 tháng 6 năm 2020, chế độ cộng sản Việt Nam đang
giam giữ ít nhất 276 tù nhân lương tâm trong các nhà tù hoặc các hình
thức giam giữ khác. Con số này không bao gồm ông Ngô Hào đang bị đình
chỉ thi hành án vì lý do sức khoẻ và hai ông Nguyễn Trung Lĩnh cùng Lê
Anh Hùng bị buộc phải vào bệnh viện tâm thần mà không qua xét xử tại
toà. Danh sách này bao gồm nhà hoạt động Huỳnh Thục Vy, người bị kết án
tù giam nhưng bị quản thúc tại gia trong thời kỳ nuôi con nhỏ, công dân
Hoa Kỳ gốc Việt Michael Minh Phương Nguyễn- người bị kết án về tội danh
“lật đổ chính quyền”của mình theo Điều 109 của Bộ luật Hình sự 2015, và
công dân Úc gốc Việt Châu Văn Khảm bị kết tội “khủng bố” theo Điều 113
của bộ luật trên.
Ba mươi lăm trong số các tù nhân lương tâm là nữ, theo thống kê của DTD.
Tổng
cộng, 206 người, tương đương 74,6% trong danh sách, là người dân tộc
Kinh. Nhóm dân tộc lớn thứ hai trong danh sách là người Thượng, một tập
hợp nhiều dân tộc thiểu số và tôn giáo sống ở vùng núi của Tây Nguyên.
Họ có 62 tù nhân lương tâm, chiếm 22,5% tổng số tù nhân lương tâm. Ngoài
ra, trong danh sách còn có 6 người H'mong và 2 người Khmer Krom.
Họ
là những blogger, luật sư, người hoạt động công đoàn, nhà hoạt động về
quyền đất đai, nhà bất đồng chính kiến, người hoạt động nhân quyền và
tín đồ của các tôn giáo thiểu số không đăng ký đã bị bắt giữ và kết án
chỉ vì thực hiện một cách ôn hoà các quyền được bảo vệ bởi các công ước
nhân quyền quốc tế và hiến pháp Việt Nam như quyền tự do ngôn luận, tự
do hội họp và tự do của tôn giáo hoặc niềm tin. Danh sách này không bao
gồm các cá nhân đã tham gia hoặc ủng hộ bạo lực.
Việt
Nam đang giam giữ 63 nhà hoạt động trong thời gian điều tra hoặc chờ
phiên tòa xét xử, 16 người trong số họ đã bị bắt trong năm 2018-2019 và
47 người còn lại bị bắt vào năm 2020. Trong số đó có nhà báo độc lập nổi
tiếng Phạm Chí Dũng- Chủ tịch của Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam (IJAVN)
cùng Phó Chủ tịch Nguyễn Tường Thụy và blogger chính trị nổi tiếng Phạm
Chí Thành (bút danh Phạm Thành).
Danh sách tù nhân lương tâm bị chính quyền cộng sản bắt giữ ngày càng dài.
Trên
đây bao gồm 213 người đã bị kết án - chủ yếu là các tội phạm chính trị
theo các Điều 79, 87 và 88 của Bộ luật Hình sự 1999 hoặc Điều 109, 117
và 331 tương ứng trong Bộ luật Hình sự 2015:
-
49 nhà hoạt động bị kết án hoặc bị cáo buộc lật đổ chế độ (Điều 79 Bộ
luật Hình sự 1999 hoặc Điều 109 trong Bộ luật Hình sự 2015);
-
48 nhà hoạt động bị kết án và năm người bị buộc tội tuyên truyền chống
nhà nước (Điều 88 Bộ luật Hình sự 1999 hoặc Điều 117 Bộ luật Hình sự
2015);
-
56 người thuộc các dân tộc thiểu số bị kết án vi phạm chính sách đoàn
kết dân tộc (Điều 87 Bộ luật Hình sự 1999 hoặc 116 Bộ luật Hình sự
2015);
-
15 nhà hoạt động đã bị kết án hoặc bị buộc tội “lợi dụng quyền tự do
dân chủ” (Điều 258 Bộ luật hình sự năm 1999 hoặc Điều 331 của Bộ luật
hình sự năm 2015);
- 13 nhà hoạt động đã bị buộc tội “phá rối an ninh”theo Điều 118 của Bộ luật Hình sự 2015;
-
48 cá nhân đã bị kết án hoặc bị buộc tội “gây rối trật tự công cộng”
(theo Điều 245 của Bộ luật Hình sự 1999 hoặc Điều 318 của Bộ luật Hình
sự 2015) cho các hoạt động ôn hòa của họ. Ba mươi lăm trong số họ đã bị
cầm tù vì tham gia hoặc bị nghi ngờ có kế hoạch tham gia vào các cuộc
biểu tình lớn vào giữa tháng 6 năm 2018 và sau đó;
-
Ba nhà hoạt động Châu Văn Khảm, Nguyễn Văn Viên và Trần Văn Quyền bị
kết án về tội danh “khủng bố” theo Điều 113 của Bộ luật Hình sự 2015.
-
Cáo buộc hoặc tội danh trong 13 trường hợp không được công bố, trong đó
có ba tín đồ của giáo phái Hà Môn bị bắt vào ngày 19/3 năm nay.
Bối cảnh xã hội
Sau
khi bắt giữ hơn 40 nhà hoạt động và blogger và kết án khoảng 40 nhà bất
đồng chính kiến vào năm 2019, chế độ cộng sản của Việt Nam tiếp tục
trấn áp giới bất đồng chính kiến và người hoạt động xã hội để bảo đảm
“sự ổn định xã hội” trong khi Đảng Cộng sản Việt Nam cầm quyền chuẩn bị
cho ngày đại hội đảng toàn quốc lần thứ 13 dự kiến vào tháng 1 năm
2021.
Sau
khi nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam và Liên minh châu Âu ký Hiệp định
thương mại tự do EU-Việt Nam (EVFTA) tại Hà Nội vào cuối tháng 6 năm
2019, Nghị viện châu Âu đã phê chuẩn hiệp ước này vào tháng 2 năm nay
mặc dù một số tổ chức nhân quyền quốc tế và Việt Nam, bao gồm cả DTD,
kêu gọi các nghị viên EU cân nhắc cẩn thận và không vội vàng chấp nhận
thỏa thuận trước khi chế độ cộng sản của Việt Nam cho thấy những cải
thiện cụ thể về quyền con người ở nước này.
Vào
những ngày đầu năm, đại dịch Covid-19 đã bùng phát ở Trung Quốc và trên
thế giới, gây ra hàng triệu ca nhiễm và hơn 500.000 ca tử vong trên
toàn thế giới. Ở nhiều quốc gia, bao gồm cả Việt Nam, mọi người đã được
yêu cầu giữ khoảng cách xã hội trong khi các doanh nghiệp và cơ quan
hành chính đã bị đóng cửa vào một số thời điểm nhất định và một số địa
phương đã bị cô lập trong thời gian dài.
Để
kiểm soát hoàn toàn các phương tiện truyền thông liên quan đến
coronavirus, chế độ cộng sản Việt Nam đã siết chặt sự giám sát của các
phương tiện truyền thông do nhà nước kiểm soát và thực hiện chiến dịch
đàn áp trên các mạng xã hội, đặc biệt là Facebook với khoảng 60 triệu
tài khoản tại Việt Nam. Từ tháng 1 đến tháng 4, nhà cầm quyền ở một số
thành phố và tỉnh đã thẩm vấn hàng trăm Facebooker địa phương chỉ vì họ
đăng bài liên quan đến đại dịch COVID-19. Theo Bộ Công an, hơn 300 người
dùng Facebook đã bị phạt với mức phạt hành chính từ 7,5 triệu đồng đến
15 triệu đồng vào giữa tháng 3 và số lượng người dùng Facebook bị quấy
rối và đe dọa đã tăng lên sau đó.
Đầu
tháng 1, Bộ Công an đã đưa hàng ngàn cảnh sát chống bạo động đến xã
Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức, Hà Nội, nơi tranh chấp đất đai chưa được giải
quyết kể từ năm 2017. Vào đầu giờ ngày 9/1, cảnh sát đã tấn công nhà
riêng của cụ Lê Đình Kình, 84 tuổi và là lãnh đạo tinh thần của địa
phương. Chúng đã bắn chết ông cụ và bắt giữ hơn 30 người thân và hàng
xóm của ông. Công an Hà Nội đã buộc tội 25 người trong số họ gây ra cái
chết của ba sĩ quan công an trong cuộc đột kích này. Bốn người trong số
họ đã bị buộc phải thú tội và bị phát sóng trên kênh truyền hình trung
ương VTV bốn ngày sau đó. Những lời thú tội bị ép buộc của họ được trình
bày chi tiết, cùng với 12 trường hợp khác trong báo cáo mang tên Cưỡng bức trước camera: Việt Nam buộc người bị bắt thú tội trên truyền hình như thế nào?- một báo cáo của tổ chức nhân quyền Safeguard Defender, báo cáo đầu tiên về công an Việt Nam đối xử với người bị giam giữ.
Khi
Hoa Kỳ, EU và các nước khác đang tập trung vào các vấn đề của họ do đại
dịch Covid-19 gây ra, chế độ cộng sản Việt Nam dường như sử dụng cơ hội
này để tăng cường đàn áp đối với giớibất đồng chính kiến mà không bị
cộng đồng quốc tế chỉ trích. Cuộc đàn áp đã lên đến đỉnh điểm trong
những tháng gần đây với việc bắt giữ hàng chục nhà hoạt động và buộc tội
họ bằng những điều luật mơ hồ trong các điều khoản an ninh quốc gia
thuộc Bộ luật Hình sự.
Ba mẹ con bà Cấn Thị Thêu lại bị bắt giữ vì lên tiếng cho những người đồng cảnh ngộ ở
Đồng Tâm…
Bắt giữ từ tháng 1 đến hết tháng 6 năm 2020
Từ
ngày 1/1 đến ngày 30/6, Việt Nam đã bắt giữ 21 nhà hoạt động và 29
người khiếu kiện đất đai ở xã Đồng Tâm. Có tới 12 nhà hoạt động đã bị
bắt với cáo buộc “tuyên truyền chống nhà nước”theo Điều 117 của Bộ luật
Hình sự về các bài viết của họ và trả lời phỏng vấn cho báo chí nước
ngoài cũng như báo cáo vi phạm nhân quyền cho các nhà ngoại giao nước
ngoài.
Trong
số những người bị giam giữ có hai thành viên của nhóm chuyên nghiệp
chưa đăng ký Hội Nhà báo Độc lập Việt Nam (IJAVN) làPhó Chủ tịch Nguyễn
Tường Thụy và nhà báo Lê Hữu Minh Tuấn, blogger nổi tiếng Phạm Chí Thành
(bút danh Phạm Thành), cũng như nhà hoạt động môi trường Đinh Thị Thu
Thủy ở tỉnh Hậu Giang. Ông Thụy, 68 tuổi và ông Tuấn, 31 tuổi, đang bị
điều tra trong cùng vụ án “tuyên truyền chống nhà nước” cùngvới Chủ tịch
IJAVN Phạm Chí Dũng, người đã bị bắt vào tháng 11 năm ngoái. Vụ bắt giữ
Tiến sỹ Phạm Chí Dũng, một phần là để trả thù vì ông kêu gọi Liên minh
châu Âu hoãn ký EVFTA.
Vào
ngày 24/6, lực lượng an ninh Việt Nam đã bắt giữ sáu nhà bảo vệ nhân
quyền theo cáo buộc của Điều 117, bao gồm cựu tù nhân lương tâm Cấn Thị
Thêu và hai con trai của bà là Trịnh Bá Phương và Trịnh Bá Tư cũng như
hàng xóm của họ Nguyễn Thị Tâm (Facebooker Tâm Dương Nội) vì sự ủng hộ
của họ đối với dân oan mất đất Đồng Tâm. Facebooker Chung Hoàng Chương,
người cũng đưa tin về vụ thảm sát của công an ở Đồng Tâm hồi đầu tháng
1, cũng bị bắt và kết tội “lợi dụng quyền tự do dân chủ” theo Điều 331
của Bộ luật Hình sự.
Công
an cũng bắt giữ cựu sĩ quan quân đội cộng sản Trần Đức Thạch- một thành
viên của Hội Anh em vì Dân chủ, và buộc tội nhà hoạt động 68 tuổi này
“hoạt động nhằm lật đổ chế độ” theo Điều 109 của Bộ luật Hình sự.
Trong
khi đó, Facebooker Mã Phùng Ngọc Phú đã bị bắt và bị buộc tội tương tự
theo Điều 331 vì đã phổ biến tin tức về sự bùng phát của coronavirus tại
thành phố Cần Thơ- trung tâm kinh tế đồng bằng sông Cửu Long.
Ba
tín đồ người Thượng của giáo phái Hà Môn tên là Ju, Lup và Kunh, đều là
nam, đã bị bắt vào ngày 19/3 sau tám năm ở ẩn. Họ có thể bị buộc tội
phá hoại chính sách đoàn kết quốc gia, với án tù dài hạn nếu họ bị kết
án.
Kết án trong 6 tháng đầu năm
Trong
nửa đầu năm 2020, chế độ cộng sản Việt Nam đã lên kế hoạch thực hiện
phiên tòa sơ thẩm đối với tám thành viên của nhóm Hiến Pháp tên là Trần
Thị Ngọc Hạnh, Hoàng Thị Thu Vang, Ngô Văn Dũng, Đoàn Thị Hồng, Trần
Thanh Phương, Lê Quý Lộc, Đỗ Thế Hoá và Hồ Văn Cương, những ngườiđã bị
bắt vào đầu tháng 9 năm 2018 và bị cáo buộc “gây rối an ninh” theo Điều
118 của Bộ luật Hình sự. Tuy nhiên, phiên sơ thẩm đã bị đình chỉ do sự
lây lan của COVID-19 tại thành phố Hồ Chí Minh. Sau khi bãi bỏ cách ly
xã hội, nhà cầm quyền thành phố vẫn chưa lên lịch xét xử mà không nêu lý
do.
Tuy
nhiên, chế độ cộng sản vẫn kết án sáu nhà hoạt động khác với tổng số 18
năm tù và ba năm quản chế. Nguyễn Văn Nghiêm và Phan Công Hải đã bị kết
án lần lượt sáu và năm năm tù về tội danh “tuyên truyền chống nhà nước”
chỉ vì đăng tải nhiều bài viết chỉ trích chế độ trên Facebook. Trong
khi đó, Chung Hoàng Chương và Mã Phùng Ngọc Phú đã bị kết án 18 tháng và
chín tháng tù giam sau khi bị kết tội ”lợi dụng quyền tự do dân chủ”
cũng vì các bài đăng trên Facebook của họ. Hai người còn lại bị kết án
là Đặng Thị Huệ và Bùi Mạnh Tiến vì những nỗ lực chống tham nhũng của họ
đối với việc thu phí đường bộ bất hợp pháp của một số trạm thu phí BOT
chống lưng bởi các quan chức cấp cao của chế độ. Bộ đôi này đã bị Tòa án
nhân dân quận Sơn Sơn kết án 42 tháng và 15 tháng tù tương ứng vào đầu
tháng Năm.
Tòa
án Nhân dân Cấp cao tại Hà Nội đã giữ nguyên bản án 11 năm tù và 5 năm
quản chế đối với người bảo vệ nhân quyền Nguyễn Năng Tĩnh về tội danh
“tuyên truyền chống nhà nước” đưa ra bởi Tòa án Nhân dân Nghệ An trong
phiên xét xử sơ thẩm vào giữa tháng 11 năm ngoái.
Các
nhà chức trách ở tỉnh Lâm Đồng có kế hoạch tổ chức phiên tòa sơ thẩm
vào ngày 07/7 để xét xử Facebooker Nguyễn Quốc Đức Vương về cáo buộc
“tuyên truyền chống nhà nước” chỉ vìcác hoạt động trực tuyến của mình.
Nhà
chức trách ở thủ đô Hà Nội sẽ tổ chức phiên tòa chống lại 29 người
khiếu kiện đất đai từ Đồng Tâm, những ngườiđã bị bắt trong cuộc tấn công
của công an vào xã này vào ngày 9/1. Có đến 25 người trong số họ bị cáo
buộc giết ba sĩ quan cảnh sát. Trong kết luận điều tra, cảnh sát Hà Nội
cho biết ba sĩ quan cảnh sát đã bị người dân đốt xăng mà không cung cấp
bằng chứng cụ thể xung quanh cái chết của họ hoặc công khai những câu
chuyện vô căn cứ về tình huống họ bị sát hại. Bốn người còn lại bị cáo
buộc “chống lại người thi hành công vụ.” Một số người khiếu kiện đất đai
có nguy cơ bị trừng phạt tử hình trong khi những người khác có thể sẽ
bị kết án tù nặng nề vì chế độ cộng sản đã không chấp nhận bất kỳ sự
phản đối nào từ những người khiếu kiện đất đai ở Đồng Tâm để trả thù
việc họ bắt giữ làm con tin khoảng 40 sĩ quan cảnh sát vào năm 2017 khi
cảnh sát được điều động đến xã đàn áp dân địa phương trong tranh chấp
đất đai. Không có cuộc điều tra độc lập nào về các vụ việc xung quanh
cái chết của các sĩ quan cảnh sát cũng như các vấn đề nhân quyền rộng
lớn hơn, bao gồm cả vụ giết hại cụ Lê Đình Kinh.
Đối xử với tù nhân lương tâm
Bộ
Công an Việt Nam tiếp tục chính sách giữ tù nhân, đặc biệt là tù nhân
lương tâm, trong điều kiện sống khó khăn để trừng phạt họ vì những hoạt
động phi bạo lực nhưng có hại cho chế độ cộng sản nhằm phá vỡ sức mạnh
tinh thần của họ. Cùng với việc gửi tù nhân lương tâm đến các nhà tù xa
gia đình, nhà cầm quyền cho phép ban giám thị trong các nhà tù áp dụng
các biện pháp tâm lý khác để làm cho cuộc sống của các nhà hoạt động bị
bỏ tù trở nên khó khăn hơn, chẳng hạn như từ chối quyền của họ được gặp
gỡ thường xuyên với gia đình, không cho họ nhận thêm thức ăn và thuốc từ
gia đình, hoặc buộc họ phải làm việc chăm chỉ mà không có thiết bị bảo
vệ thích hợp. Chúng cũng tìm cách gây thêm tổn thương về tâm lý và tài
chính cho các thành viên trong gia đình.
Giữa
tháng 4, công an thành phố Hồ Chí Minh đã hành hung tù nhân lương tâm
Ngô Văn Dũng và Lê Quý Lộc, những người bị giam giữ tại trại tạm giam
Phan Đăng Lưu. Sau khi đánh đập họ dã man với nhiều vết thương nghiêm
trọng, công an đã đưa họ ra bệnh viện điều trị 1 tuần. Sau đó, ông Lộc
được đưa trở lại cơ sở giam giữ trong khi ông Dũng bị chuyển đến trại
tạm giam Chí Hoa cũng thuộc thẩm quyền của công an thành phố.
Đầu
tháng 1, nhà cầm quyền ở trại tù Ba Sao ở tỉnh phía bắc Hà Nam đã giam
giữ Phan Kim Khánh và Nguyễn Viết Dũng trong các phòng giam biệt giam
trong nhiều tuần để trả thù cho sự phản kháng của họ đối với việc đối xử
vô nhân đạo trong tù. Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc và Báo cáo viên
đặc biệt về tra tấn cho rằng việc biệt giam kéo bị coi là tra tấn.
Nhà
hoạt động bị giam giữ Đoàn Thị Hồng nói với gia đình rằng cô bị giam
trong điều kiện sống khắc nghiệt trong một cơ sở giam giữ tạm thời thuộc
thẩm quyền của Sở Công an thành phố Hồ Chí Minh trong thời gian điều
tra cũng như trong thời gian bị giam giữ trước khi xét xử. Cô Hồng, một
bà mẹ đơn thân, đã bị bắt vào đầu tháng 9 năm 2018 khi con gái cô chưa
đầy ba tuổi, và bị cáo buộc “phá rối an ninh” với mức án lên đến 7 năm
nếu bị kết tội.
Gia
đình nhà hoạt động nhân quyền Nguyễn Văn Đức Độ cho biết chính quyền ở
trại tù Xuân Lộc ở tỉnh Đồng Nai đã đánh đập ông và đưa cơm trộn lẫn với
chất thải của con người. Ông bị tra tấn bởi quản giáo sau khi ông yêu
cầu được tắm nắng vào cuối tuần.
Trong
những tháng gần đây, vì COVID-19 đang lan rộng khắp cả nước, nhà chức
trách ở các trại tù và trại giam tạm thời của Việt Nam đã không cho phép
gia đình và thân nhân của tù nhân lương tâm được gặp họ hoặc cung cấp
cho họ thêm thực phẩm và thuốc men cũng như các mặt hàng thiết yếu. Với
phẩm cấp thực phẩm và điều kiện vệ sinh tồi tệ trong các nhà tù, cuộc
sống của các tù nhân lương tâm thường bị đe dọa nghiêm trọng.
Vào
ngày 24/3, CIVICUS, một liên minh toàn cầu của các tổ chức xã hội dân
sự và các nhà hoạt động xã hội có mục tiêu tăng cường hành động công dân
và xã hội dân sự trên toàn thế giới, đã ra thông cáo báo chí
kêu gọi các chế độ độc đoán, bao gồm cả Việt Nam, trả tự do cho tất cả
các nhà bảo vệ nhân quyền và các tù nhân chính trị đã bị cầm tù vì các
hoạt động ôn hoà của họ, hoặc vì bày tỏ quan điểm trái ngược với quan
điểm của nhà cầm quyền, vì COVID-19 đang lan rộng nhanh chóng trên toàn
cầu.
Một ngày sau, vào ngày 25/3, Cao ủy Nhân quyền Liên Hợp Quốc Michelle Bachelet kêu
gọi các chính phủ hành động khẩn cấp để bảo vệ sức khỏe và sự an toàn
của người dân đang bị giam giữ và các cơ sở khép kín khác, như một phần
trong nỗ lực chung để ngăn chặn COVID-19 đại dịch.
Ở
nhiều nước, các cơ sở giam giữ quá đông đúc, trong một số trường hợp
nguy hiểm như vậy. Mọi người thường bị giữ trong điều kiện mất vệ sinh
và các dịch vụ y tế không đầy đủ hoặc thậm chí không tồn tại. Khoảng
cách vật lý và tự cô lập trong điều kiện như vậy thực tế là không thể tự
vệ trước Covid-19, bà nói trong thông cáo báo chí.
“Các
chính phủ của các quốc gia đang đối mặt với nhu cầu lớn về tài nguyên
trong cuộc khủng hoảng này và đang phải đưa ra những quyết định khó
khăn. Nhưng tôi mong họ đừng quên những người đứng sau song sắt, hoặc
những người bị giam cầm ở những nơi như cơ sở chăm sóc sức khỏe tâm
thần, viện dưỡng lão và trại trẻ mồ côi vì hậu quả của việc bỏ bê chúng
là rất thảm khốc,” bà nói.
Cho
đến nay, nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam chỉ mới đình chỉ án tù của ông
Ngô Hào và cho phép ông trở về nhà chữa bệnh. Nhà hoạt động 72 tuổi,
người đã bị bắt vào năm 2013 và bị kết án 15 năm về tội lật đổ, đang mắc
nhiều bệnh nghiêm trọng do điều kiện sống tồi tệ và thiếu điều trị y tế
thích hợp trong tù.
Cùng
với việc bức hại tù nhân lương tâm, chính quyền ở một số địa phương
cũng quấy rối gia đình họ. Cuối tháng 6, chính quyền huyện Quảng Xương,
tỉnh Thanh Hóa đã quản thúc gia đình tù nhân lương tâm Nguyễn Trung Tôn
tại gia để ngăn họ liên lạc với Đại sứ Hoa Kỳ khi ông đến thăm địa
phương. Công an và mật vụ đã khoá cổng, sau lại gây rối và vu cáo cho vợ
ông khi cô đang bán hàng tạp hóa ở chợ địa phương. Mật vụ đã tấn công
con trai của bà khi anh cố gắng ra ngoài để bảo vệ bà. Do sự quản thúc
của cảnh sát, người con trai đã không đến tham dự một cuộc phỏng vấn cho
một công việc mới.
Mãn hạn tù
Vào
cuối tháng 2, tín đồ Tin lành Y Ngun Knul đã được trả tự do sau 16 năm
tù giam. Ông bị bắt năm 2004 và sau đó bị kết án 18 năm tù với tội danh
“phá hoại chính sách đoàn kết dân tộc.” Ông mắc nhiều bệnh nguy hiểm do
hậu quả của việc bị đối xử vô nhân đạo ở nhiều nhà tù khác nhau, và chết
vài tháng sau khi được tự do.
Có
12 tù nhân lương tâm khác có thời hạn tù giam kết thúc từ tháng 4 đến
tháng 6 nhưng DTD không có thông tin nào xác nhận việc họ mãn hạn tù.
Tuy nhiên, DTD vẫn không giữ tên họ trong danh sách tù nhân lương tâm.
DTD
lo ngại rằng nhà cầm quyền ở Hà Nội đang giữ hai nhà hoạt động Nguyễn
Trung Lĩnh và Lê Anh Hùng trong một cơ sở tâm thần sau khi điều tra họ
về những cáo buộc “tuyên truyền chống nhà nước” và “lợi dụng quyền tự do
dân chủ” trong nhiều tháng, hơn một năm trong vụ án Lê Anh Hùng, và
không có bất kỳ phiên xét xử nào. Hai nhà hoạt động đã bị ép buộc dùng
thuốc- hành động cấu thành tra tấn theo luật pháp quốc tế.
=============
Thuật
ngữ tù nhân lương tâm (POC) được Peter Benenson đưa ra vào những năm
1960. Khái niệm này đề cập đến bất kỳ cá nhân nào bị giam cầm vì niềm
tin chính trị, tôn giáo hoặc vì lương tâm, nguồn gốc dân tộc, giới tính,
màu da, ngôn ngữ, nguồn gốc quốc gia hoặc xã hội, tình trạng kinh tế,
sinh sản, khuynh hướng tình dục hoặc tình trạng khác mà không sử dụng
bạo lực hoặc ủng hộ bạo lực hoặc thù hận.
Tổ
chức Bảo vệ Người Bảo vệ Nhân quyền (Defend the Defenders- DTD) là tổ
chức phi lợi nhuận độc lập ở Việt Nam, hoạt động nhằm thúc đẩy quyền con
người và quyền công dân. Tổ chức này có một mạng lưới với hàng chục
người bảo vệ nhân quyền trên toàn quốc, những người báo cáo tình trạng
vi phạm nhân quyền trong khu vực của họ.
==========
Danh sách tù nhân lương tâm tính đến ngày 30/6/2020, số liệu của Người Bảo vệ Nhân quyền