Biển Đông : Tham vọng Trung Quốc và chiến lược Việt, Mỹ thời Covid-19 (Mỹ Hằng)
"Trung Quốc không quan tâm tới việc phục vụ một ASEAN thống nhất và đoàn kết, mà muốn một ASEAN chia rẽ và yếu kém. Do đó tôi hi vọng Việt Nam sẽ đóng vai trò của mình để củng cố một ASEAN mạnh mẽ hơn, để thúc đẩy một số quan điểm, và đưa đối thoại COC (Tuyên bố của các bên về ứng xử trên Biển Đông) quay trở lại, để đảm bảo rằng có một số phản ứng chống lại một số đòi hỏi của Trung Quốc, chống lại một số ngôn ngữ mà Trung Quốc cố gắng đưa vào COC có thể gây bất lợi cho lợi ích của các quốc gia ASEAN thành viên", bà Bonnie Glaser nói.
Chiến
lược quốc gia chính của Trung Quốc từ nay đến năm 2045 là tăng cường
sức mạnh mềm, hiện đại hóa quân đội, và trở thành một nước có sức ảnh
hưởng trên trường quốc tế.
Donald Trump- Nguyễn Phú Trọng - Tập Cận Bình (Ảnh minh họa)
Để
làm được điều này, Trung Quốc sẽ nỗ lực làm giảm ảnh hưởng và sự hiện
diện của Mỹ, làm suy yếu các đồng minh của Mỹ, bắt nạt các nước láng
giềng và giành quyền kiểm soát trên Biển Đông.
Thông
tin này được bà Bonnie Glaser, Cố vấn Cấp cao về Châu Á và Giám đốc Dự
án Sức mạnh Trung Quốc tại Trung Tâm Nghiên cứu Chiến lược và Quốc tế
(CSIS) đưa ra tại cuộc trao đổi trực tuyến tại Đại sứ quán Mỹ ở Hà Nội
với báo giới hôm 27/5 về chủ đề An ninh Khu vực Biển Đông giai đoạn
Covid-19.
Theo
bà Bonnie Glaser, mục tiêu quốc gia của ông Tập Cận Bình đến năm 2045
là đưa Trung Quốc trở thành một nước xã hội chủ nghĩa hiện đại, có ảnh
hưởng toàn cầu, là lãnh đạo tiên phong về đổi mới, với lực lượng quân
đội hùng mạnh nhất.
Liệu
Trung Quốc có đang tranh thủ đại dịch Covid-19 để tăng cường gây sức ép
trên Biển Đông nhằm tăng tốc cho tham vọng bá chủ của mình ? Và Việt
Nam, các nước có chung lợi ích trong khu vực, cùng các cường quốc như
Mỹ, có thể làm gì để đương đầu với Trung Quốc ?
BBC News tiếng Việt ghi lại các điểm chính mà bà Bonnie Glaser đưa ra để trả lời câu hỏi của báo giới quanh các vấn đề này.
Trung Quốc lợi dụng Covid-19 để tăng cường hoạt động trên Biển Đông ?
Theo
bà Bonnie Glaser, quan điểm này được một số người đưa ra, nhưng bà cho
rằng những gì Trung Quốc tiến hành trên Biển Đông trong thời gian dịch
bệnh không có gì khác với những gì họ đã làm trước đây.
"Ví
dụ như việc Trung Quốc đưa tàu thăm dò tới khu vực ngoài khơi Malaysia,
việc đưa tàu thăm dò địa chất Hải Dương tới khu đặc quyền kinh tế của
Việt Nam, rõ ràng không có sự liên quan của Covid-19. Đó là những thứ mà
Trung Quốc đã luôn luôn thực hiện. Thậm chí việc Trung Quốc đánh chìm
tàu cá Việt Nam vừa qua cũng không phải là cái gì mới. Trung Quốc thỉnh
thoảng vẫn đánh chìm các tàu cá nước ngoài nếu họ nghĩ các tàu cá này có
vẻ khiêu khích họ theo cách nào đó".
"Hành
động của Trung Quốc đôi khi có thể hiểu được rằng, không phải họ đang
tận dụng tình huống, mà là việc họ phản ứng lại các tình huống mà họ cho
là khiêu khích họ từ các nước khác".
Việt Nam và chính sách với Mỹ ?
Trước
câu hỏi Việt Nam có nên và có thể nâng tầm quan hệ đối tác toàn diện
vỡi Mỹ thành quan hệ đối tác chiến lược, trong khi luôn tuyên bố trung
thành với chính sách '4 không', bà Bonnie Glaser cho hay :
"Việt
Nam không phải là nước duy nhất có chính sách 'không liên lết với nước
này để chống nước kia'. Nhiều nước trên thế giới cũng có chính sách
tương tự. Mỗi nước phải tự xác định đi theo lập trường nào. Bạn có thể
thiết lập quan hệ quân sự với nước này, và thiết lập quan hệ đối tác
toàn diện với nước kia, chẳng hạn với Mỹ, đó là một ví dụ, mà không phải
chống lại Trung Quốc".
"Việt
Nam có thể cho phép lực lượng cứu trợ của Mỹ hoạt động tại nước mình
khi có thảm họa thiên nhiên, hoặc tham gia diễn tập quân sự với Mỹ.
Những hoạt động này cũng gửi tín hiện tới Trung Quốc về các lo ngại
chung mà các nước chia sẻ, như về sự bắt nạt của Trung Quốc với Việt Nam
và các nước khác trong việc khai thác năng lượng ở vùng đặc quyền kinh
tế trên Biển Đông".
"Mỗi
nước cần tìm ra cho mình một 'khu vực an toàn' để ra tín hiệu rằng
không liên kết với nước này để chống nước kia, nhưng vẫn có thể hợp tác
cùng các nước khác để bảo vệ lợi ích của mình. Tôi cho rằng điều này
cũng đã được nhìn thấy trên thực tế, qua việc Mỹ gửi tàu sân bay thăm
cảng ít nhất hai lần tới Việt Nam vừa qua. Việt Nam có thể xem xét mở
rộng hoạt động này với Mỹ. Vì đó là tín hiệu gửi tới Trung Quốc rằng
Việt Nam vẫn có lựa chọn khác, nếu Việt Nam thực sự muốn tác động và
thay đổi thái độ của Trung Quốc".
Ý nghĩa việc Mỹ mời Việt Nam tham gia RIMPAC 2020
Theo
bà Bonnie Glaser, tập trận Vành đai Thái Bình Dương (RIMPAC) là hoạt
động hợp tác tập trận chung của các nước có chung quan điểm, cùng chia
sẻ các nguyên tắc chung về tôn trọng trật tự thế giới, chia sẻ mối quan
tâm chung về các giải pháp hòa bình, bảo vệ quyền lợi hợp pháp của các
nước theo luật quốc tế. Các nước này cùng nhóm lại, cùng tập luyện các
kỹ năng cần thiết phục vụ cho lực lượng hải quân. Do đó đây là cơ hội
"rất quan trọng cho Việt Nam".
"Bởi
đây là cơ hội quan trọng để Việt Nam ra tín hiệu rằng Việt Nam muốn trở
thành một thành viên linh hoạt với nhóm các nước có cùng chí hướng, mà
không cần phải chính thức 'liên kết' với nước nào. Mà chỉ là một nhóm
các nước có mối quan tâm chung cùng nhóm lại để nâng cao các kỹ năng,
năng lực hải quân cần thiết. Đây thực sự là cơ hội tốt cho Việt Nam".
Vai trò Chủ tịch ASEAN giúp gì cho Việt Nam ?
Bà
Bonnie Glaser đánh giá rằng việc Việt Nam trở thành Chủ tịch ASEAN và
Ủy viên không thường trực Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc năm 2020 là cơ
hội tốt để đương đầu với Trung Quốc trên Biển Đông. Tuy nhiên có một số
bất lợi mà Việt Nam cần vượt qua để phát huy tốt vai trò của mình do đây
là thời điểm dịch Covid-19 đang hoành hành.
"Luôn
luôn có cơ hội cho các nước đóng vai trò Chủ tịch ASEAN trong vấn đề
Biển Đông. Thật không may là năm nay chúng ta lại đang đối mặt với dịch
bệnh Covid-19, và điều này có vẻ như làm chậm lại các tiến trình đàm
phán COC. Nhưng hi vọng là Việt Nam vẫn có thể tổ chức các cuộc đàm phán
để hợp tác online với các quốc gia khác".
"Tôi
hi vọng là sẽ có thêm các quan điểm chung được củng cố giữa các quốc
gia ASEAN về việc làm thế nào để đối phó với Trung Quốc. Đó là một thách
thức lớn. Nhưng ASEAN cần phải nói chuyện với nhau về cái gì là quan
trọng nhất của một bộ COC. Bởi vì nếu chỉ đơn giản đàm phán COC với
Trung Quốc mà không hiểu được cái quan trọng nhất là gì thì Trung Quốc
có thể nắm quyền điểu khiển giữa và trong các quốc gia ASEAN, có thể gây
chia rẽ các quốc gia ASEAN".
"Trung
Quốc không quan tâm tới việc phục vụ một ASEAN thống nhất và đoàn kết,
mà muốn một ASEAN chia rẽ và yếu kém. Do đó tôi hi vọng Việt Nam sẽ đóng
vai trò của mình để củng cố một ASEAN mạnh mẽ hơn, để thúc đẩy một số
quan điểm, và đưa đối thoại COC quay trở lại, để đảm bảo rằng có một số
phản ứng chống lại một số đòi hỏi của Trung Quốc, chống lại một số ngôn
ngữ mà Trung Quốc cố gắng đưa vào COC có thể gây bất lợi cho lợi ích của
các quốc gia ASEAN thành viên", bà Bonnie Glaser nói.
Việc kiện Trung Quốc ra tòa quốc tế
"Theo
tôi hiểu thì đây là một chủ đề mà Việt Nam đã nghĩ tới nhiều năm qua.
Nhiều thông tin đã được thu thập, củng cố, và tôi được cho biết rằng
Việt Nam luôn sẵn sàng bất cứ lúc nào, ngay khi có quyết định cuối cùng,
để đưa vụ việc ra tòa", bà Bonnie Glaser nhận định.
"Tôi
chắc chắn rằng đã có những tranh luận ở Việt Nam về cái lợi, cái hại,
cái được, cái mất của quyết định này… Và đó phải là quyết định cuối cùng
mà Việt Nam cần tự mình đưa ra. Tôi cho rằng đó cũng là điều mà Trung
Quốc lo lắng. Do đó nó thực sự tùy thuộc việc Việt Nam cần làm rõ ràng
rằng có đúng là họ muốn đưa vụ việc ra tòa hay không. Và nếu Trung Quốc
tiếp tục can thiệp vào chủ quyền biển của Việt Nam thì đến một lúc nào
đó Việt Nam cần phải thực hiện điều này".
Mỹ sẽ tiến xa tới mức nào trong việc đối đầu với Trung Quốc ?
Theo bà Bonnie Glaser, không có một tiêu chuẩn chuẩn mực nào cho phản ứng của Mỹ với Trung Quốc. Bà phân tích :
"Tôi
không nghĩ chính phủ Mỹ chuẩn bị trước rằng họ sẽ tiến bao xa trong
việc đối đầu với Trung Quốc. Đó hẳn phải là bước cuối cùng mà Mỹ thực
hiện. Bởi vì luôn có tính ngẫu nhiên trong các tình huống".
"Nếu
Trung Quốc muốn dùng vũ lực để chống lại một nước nào đó thì Mỹ hẳn sẽ
xem xét xem có tham gia vào không ? Một kịch bản mà tôi nghĩ tới là
Trung Quốc dùng vũ lực quân sự để chặn tự do hàng hải trên khu vực tranh
chấp trên Biển Đông, thì Mỹ sẽ phải xem xét để ra tín hiệu rằng các
hành động này là không thể chấp nhận được".
"Quyết
tâm rõ ràng hơn hiện nay của Mỹ là sẵn sàng hơn trong việc hứng chịu
các rủi ro có thể có với Trung Quốc hơn là Mỹ từng trong quá khứ. Tuy
nhiên cũng rõ ràng rằng, Mỹ không muốn kết thúc trong xung đột leo thang
hay trong các vụ đụng độ, va chạm với Trung Quốc... Mỹ muốn thấy sự
khác biệt giữa hai bên được đặt xuống bàn thảo trong hòa bình, qua đối
thoại. "
"Trung
Quốc cũng vậy, họ không muốn làm căng thêm xung đột với Mỹ. Các mục
tiêu quốc gia của Trung Quốc sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng nếu họ dự vào
một cuộc chiến tranh với Mỹ. Trung Quốc muốn thắng mà không phải chiến
tranh, dù điều này không có nghĩa là Trung Quốc không có các hành động
khiêu khích".
Bắc Kinh muốn gây ảnh hưởng tới Việt Nam trước thềm Đại hội Đảng lần thứ 13 ?
Bà
Bonnie Glaser cho hay bà không phân tích nội bộ chính trị của Việt Nam,
nhưng bà tin rằng "Trung Quốc luôn muốn, và ngày càng cố gắng gây ảnh
hưởng đến nội bộ chính trị của các nước khác".
"Ví
dụ tốt nhất là Úc. Chúng ta có thể thấy Trung Quốc đã rất kiên quyết
trong việc can thiệp vào xã hội và chính trị nước này. Trong đó vài năm
trước, Trung Quốc đã dùng tiền để xây đắp quan hệ với các chính trị gia
trong Quốc hội Úc. Từ đó, Úc đã thông qua Đạo luật cấm các khoản đóng
góp tài trợ chính trị từ nước ngoài có hiệu lực từ đầu tháng 1/2019. Đó
chỉ là một ví dụ. Chúng ta có thể nhìn thấy vô vàn các ví dụ như vậy".
"Covid-19
đã thực sự cho thấy một sự quyết tâm mới của Trung Quốc trong việc dùng
tin giả và chính sách ngoại giao 'chiến binh sói' để buộc tội các quốc
gia khác. Điều này thực sự đáng kinh ngạc, nó vốn không phải là điều
chúng ta thường thấy trong quá khứ. Trung Quốc đã rất nỗ lực truyền bá
các tin giả như ai tạo ra virus, ai là người khởi xướng, thậm chí tới
mức họ còn truyền tin rằng Pháp bỏ mặc cho người dân chết trong nhà
thương. Bằng cách nào đó họ nghĩ rằng những thông tin này phục vụ cho
lợi ích của họ".
"Do
đó, chúng ta đang thấy các cách sáng tạo hơn của Trung Quốc trong nỗ
lực can thiệp vào nội bộ chính trị Việt Nam, có thể qua truyền thông,
qua can thiệp vào Facebook, Twitter… Việt Nam nên dự đoán trước những gì
Trung Quóc có thể làm, và cố gắng xây dựng các rào chắn ở bất cứ lĩnh
vực nào có thể để đảm bảo hệ thống chính trị đủ sức bền, đủ sức chịu
đựng, và không dễ bị tổn thương từ các hoạt động can thiệp chính trị của
Trung Quốc".
******************
Báo Trung Quốc : 'Cần sẵn sàng bỏ Mỹ, xây dựng nội lực, chiến đấu lâu dài'
BBC, 28/05/2020
Thừa
nhận 'cuộc chiến về Hong Kong' đang diễn ra, Hoàn cầu Thời báo nói
việc 'tách khỏi' Hoa Kỳ không làm Trung Quốc sợ hãi vì nước này chuẩn
bị "chiến đấu lâu dài".
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, Thủ tướng Lý Khắc Cường bấm nút bỏ phiếu về luật an ninh Hong Kong ngày 28/5 tại Bắc Kinh
Cùng
lúc, có ý kiến bên ngoài cho rằng ông Tập Cận Bình chọn "giải pháp
cứng" với Hong Kong để thổi lên sự ủng hộ cho chủ nghĩa dân tộc Trung
Hoa.
Vào
thời gian Quốc hội Trung Quốc thông qua Luật an ninh để trực tiếp
giải quyết làn sóng biểu tình mà Trung Quốc gọi là "các nhóm bạo loạn,
ly khai" ở Hong Kong, tờ Hoàn cầu Thời báo của Đảng CS Trung Quốc có bài
xã luận lên án Mỹ.
Bài
tiếng Anh của Global Times (27/05/2020) có tựa đề "Era of US
intimidating China over" (Thời đại Hoa Kỳ dọa nạt Trung Quốc đã qua),
nói thẳng về một loạt vấn đề trong quan hệ hai bên.
Đầu
tiên là về Hong Kong, tờ báo thừa nhận "cuộc chiến đang diễn ra về
Hong Kong" và thách thức Hoa Kỳ "tung ra bất cứ lá bài nào họ có trong
tay".
Vấn
đề Hong Kong được Trung Quốc đặt trong bối cảnh quan hệ Mỹ - Trung
xấu đi, điều mà một số chính trị gia Phương Tây gọi là 'decoupling'
(tách đôi, chia ra) sau nhiều năm hai bên cùng dựa vào nhau để phát
triển.
Nay, tờ báo Đảng ở Trung Quốc nói "decoupling' nếu diễn ra ở bất cứ lĩnh vực nào thì Trung Quốc sẵn sàng ứng phó ở lĩnh vực đó.
Điểm thua thiệt của Trung Quốc là lĩnh vực công nghệ cao, tờ báo nói.
Tuy
nhiên, Trung Quốc "sẽ vận động toàn dân tộc" để đạt mục tiêu có nền
kinh tế công nghệ cao, nhưng đã làm khi tự chế ra bom nguyên tử trước
đây.
Đằng sau sự sẵn sàng đối đầu này là cảm xúc "bị bắt chẹt" :
"Nhiều
người Trung Quốc nay hiểu rằng một số chính trị gia Mỹ đang chặn cổ
Trung Quốc (nguyên văn : seizing China by its throat). Cuộc cạnh tranh
dài hạn giữa Trung Quốc và Mỹ là không thể tránh khỏi. Trước sự hung
hăng của Mỹ, Trung Quốc cần có tâm lý bình tĩnh, và sẵn sàng lâm chiến
trong cuộc chiến lâu dài với Hoa Kỳ".
Tờ
Hoàn cầu Thời báo cũng nhắc rằng Trung Quốc "có vũ khí nguyên tử để răn
đe" và có lực lượng quân sự khiến Hoa Kỳ không dám tấn công.
Tờ báo thừa nhận chính sách của Trung Quốc sẽ là hướng nội, xây dựng nội lực (internal vitality).
"Chúng
ta đã thiết kế ra hệ thống sản xuất hoàn chỉnh, và xây dựng khả năng
công nghệ tạo các bước đột phá. Chúng ta cũng có thị trường nội địa
rộng lớn. Thật không thể nào cô lập, trói buộc một quốc gia như
thế".
Bài
cũng nói nếu xảy ra chiến tranh tài chính, Hoa Kỳ sẽ thua thiệt nhiều
hơn. Cùng lúc, Trung Quốc sẵn sàng chống đỡ mọi tấn công từ bên ngoài.
Bài
xã luận khẳng định cuối cùng thì chỉ có Trung Quốc mới cạnh tranh được
với Trung Quốc, nhờ vào "khả năng linh hoạt cao và sức sống bền vững".
Chủ nghĩa dân tộc Trung Quốc thời Tập Cận Bình
Nhiều
ý kiến của các nhà bình luận quốc tế gần đây tập trung lý giải vì sao
Chủ tịch Trung Quốc, ông Tập Cận Bình lại chọn "giải pháp cứng"
(nguyên văn : nuclear option) với Hong Kong.
Theo
Benjamin Wilhelm, viết trên trang World Politics Review thì chính phủ
Trung Quốc muốn giải quyết vấn đề Hong Kong sớm hơn hạn 2047.
Trên
thực tế, với Luật an ninh mới, Bắc Kinh xóa bỏ công thức "Một quốc
gia, hai chế độ" cho Hong Kong đồng ý với Anh sau khi nhận Hong Kong
năm 1997.
Với
đại dịch Covid-19 làm kinh tế Trung Quốc "rơi vào suy thoái" và các vấn
đề quốc tế bề bộn, gồm cuộc đương đầu trong thương chiến với Mỹ chưa
xong, ông Tập phải dựa vào lá bài dân tộc chủ nghĩa.
Tuy nhiên, cách làm này sẽ không chỉ kết thúc ở Hong Kong, theo ông Wilhelm.
"Nếu
Tập thành công trong việc áp dụng chế độ trực trị với Hong Kong và
hóa giải được cơn bão tại đây, thì như Brian C.H. Fong, nhà bình luận
từ Hong Kong viết...cơn sốt dân tộc chủ nghĩa Trung Hoa sẽ càng được
nước, và tham vọng sẽ nổi lên, vươn ra các vùng ven, nhất là Đài Loan và
Biển Đông".