Thoát Trung: Cơ hội cho ai? (Việt Nghĩa)
Có một xu hướng
tích cực trong giới đấu tranh dân chủ Việt Nam trong năm 2019 là xu hướng đấu
tranh theo chiều sâu, giảm bớt các hoạt động đấu tranh bề nổi như biểu tình,
kiến nghị, viết yêu sách...Có lẽ phần nào họ nhận ra được chân lý: làm chính
trị là rất khó khăn và phải có tổ chức và kiến thức thật sự về chính trị. Đây là một tiền đề quan trọng để giới đấu tranh có thể
đi xa và đạt hiểu quả cần có. Chỉ cần nỗ lực thay đổi tư duy tranh đấu cá nhân, chấp nhận hi sinh cái tôi để đứng vào hàng ngũ những tổ chức chính trị đứng đắn,
họ sẽ tận dụng được cơ hội hiếm có này và biến nó thành sự thật. (Việt Nghĩa)
Theo phân
tích và nhận định của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên thì đảng cộng sản Việt Nam đã
lấy một quyết định lịch sử là "thoát Trung, theo Mỹ". Đầu tháng
12/2019 nhà báo David Hutt của The Diplomat cũng khẳng định bước ngoặt này qua
bài "Cạnh tranh giữa Mỹ và Trung
Quốc khiến Việt Nam khó xoay xở", tác giả nhấn mạnh chi tiết
"thoát Trung vì đảng" mà tôi đã nêu trong bài viết "Cú nhảy định mệnh" vào tháng
9/2019. Trong nước, vào tháng 10/2019 nhà báo Phạm Chí Dũng cũng lặp lại nhận định
này qua bài "Cộng sản Việt Nam loay
hoay giãn Trung, gần Mỹ". Vậy bước ngoặt này đóng vai trò như thế nào
đối với đảng cộng sản và đối lập dân chủ?
Đảng cộng sản và khả năng cụ
thể hóa cơ hội ?
Chủ tịch
Nguyễn Phú Trọng và phe nhóm đang có một lợi thế chưa từng có trong lịch sử,
quyết định chuyển trục song song với việc loại bỏ những tàn dư cuối cùng của
đối thủ lớn nhất, ông Nguyễn Tấn Dũng, đang gây được tiếng vang trong dư luận
Việt Nam. Đến lúc này không ai còn nghi ngờ về việc "thân Trung" của
vị cựu thủ tướng với hàng loạt các dự án trọng điểm như Boxit Tây Nguyên,
Formosa, đường sắt Cát Linh - Hà Đông, các nhà máy nhiệt điện...Tất cả đều được
giao cho Trung Quốc dưới thời Nguyễn Tấn Dũng và đều có chung một số phận là
thất bại thảm hại và để lại gánh nặng khổng lồ cho Việt Nam. Do đó, tất cả các
đàn em thân tín của cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vào "lò" không
những được đa phần người dân Việt Nam vui mừng và ủng hộ, mà nó cũng góp phần
tạo dựng uy tín cho cá nhân đương kim tổng bí thư cũng như phe nhóm. Đây cũng
chính là một phần lý do giúp cho ông ta nắm được quyền lực tuyệt đối trong bộ
máy đảng cộng sản nổi tiếng về đấu đá, tranh giành nội bộ.
Sau khi dẹp
yên nội bộ đảng cộng sản, bộ máy của tổng bí thư thực hiện chiến thuật
"vừa đánh vừa xoa" đối với lực lượng đấu tranh dân chủ Việt Nam. Họ
vẫn muốn độc quyền lãnh đạo Việt Nam kể cả nếu có phải dân chủ hóa đất nước thì
họ cũng muốn độc quyền. Họ luôn xem đối lập là các “thế lực thù địch” thay vì
Trung Quốc. Trong năm 2019 hàng loạt tiếng nói phản kháng bị bắt bớ và phải
chịu đựng những bản án nặng nề (trên dưới 10 năm tù). Tuy nhiên, đảng cộng sản
Việt Nam sẵn sàng trao trả những tù nhân lương tâm này cho các quốc gia dân chủ
như Mỹ, Âu Châu...hoặc thậm chí là nhắm mắt, che tai để hàng loạt người đấu
tranh vượt biên sang Thái Lan tị nạn. Chiến thuật này cũng cho thấy nhà cầm
quyền khá “khôn ngoan”, một mặt dằn mặt và làm suy yếu lực lượng tranh đấu
trong nước, đặc biệt, khi đội ngũ này còn chia rẽ, phân tán và chọn con đường
đấu tranh thiếu hiệu quả. Mặt khác, đảng cộng sản tận dụng lợi thế "cần
Việt Nam" của khối các nước dân chủ trong cuộc đối đầu gay cấn với Trung
Quốc. Nếu để ý chúng ta sẽ thấy từ Mỹ, Liên Âu, Nhật...dù có chia rẽ và lớn
tiếng với nhau như thế nào đi nữa, nhưng đối với Việt Nam thì họ luôn ngon ngọt
và mật độ tiếp xúc cao chưa từng thấy trong lịch sử, với những cam kết chắc
chắn về đảm bảo chủ quyền ở biển Đông cho Việt Nam. Nhiều khả năng có một thoả
thuận ngầm giữa đảng cộng sản và khối dân chủ: "chúng tôi kết án như thế
nào là quyền của chúng tôi, nếu các ông thật sự quan tâm đến các tù nhân này
thì chúng tôi sẽ trao họ cho quí vị", thỏa thuận này cộng với yếu tố
"cần Việt Nam" khiến cho các nước dân chủ quá lắm thì chỉ bày tỏ "quan
ngại" trước chiến dịch bắt bớ rầm rộ và kết án nặng nề của nhà cầm quyền.
Có thể có một lý do nữa khiến đảng cộng sản gia tăng bắt bớ và kết án nặng các
tiếng nói bất đồng chính kiến là để tung hỏa mù, che dấu cho kế hoạch “thoát
Trung” của họ...
Về đối
ngoại, đảng cộng sản thực hiện hẳn một chiến dịch chống Trung Quốc rầm rộ,
chúng ta dễ dàng nhận thấy chưa có năm nào mà Việt Nam lên án Trung Quốc tới
hai lần tại Liên Hiệp Quốc. Về kinh tế thì nổi bật nhất là vụ bắt giữ kho nhôm
trị giá hơn 3 tỷ USD có nguồn gốc từ Trung Quốc với cáo buộc "giả mạo xuất
xứ". Còn hàng loạt các sự kiện lớn, nhỏ khác liên quan yếu tố Trung Quốc
nhưng có một điểm chung là gắn liền với tiêu cực và phạm pháp như: tội phạm, ma
tuý, phim đồi truỵ...
Tuy nhiên,
việc thông qua đạo luật cho phép thành lập “công
đoàn độc lập” nhanh chưa từng thấy đã cho thấy sự nhượng bộ lớn đến bất ngờ
của nhà cầm quyền cộng sản. Trước đây chúng ta chỉ thấy sự chây ỳ và cò cưa của
Hà Nội khi vấn đề này được đề cập, đến mức người lạc quan nhất cũng cho rằng
phải mất rất nhiều thời gian, công sức gây áp lực để nhà cầm quyền chấp nhận
đạo luật này. Ngay cả đại sứ quán Mỹ cũng phải thốt lên đây là "đạo luật
lịch sử" khi hay tin nó được thông qua. Điều đó cho thấy đảng cộng sản đã
chịu sức ép lớn như thế nào khi muốn xích lại gần khối dân chủ, và họ đã quyết
định đánh cược táo bạo vào một ván cờ mà họ sẽ gặp nhiều khó khăn sau này.
Một thách
thức nữa mà đảng cộng sản Việt Nam đang phải đối mặt đó là những đòi hỏi từ EU,
một định chế dân chủ bậc nhất thế giới, về vấn đề lao động, môi trường và cả
nhân quyền trước khi các hiệp định quan trọng (EVFTA và IPA) chính thức được phê
chuẩn. Lo lắng này không còn là dự đoán nữa, mà nó đang được đưa ra tranh cãi
quyết liệt ở nghị viện EU. Không loại trừ khả năng nhà cầm quyền cộng sản sẽ
rơi vào hoàn cảnh "phóng lao phải theo lao" và phải chấp nhận thêm
những nhượng bộ lớn hơn.
Rõ ràng tới
lúc này đảng cộng sản Việt Nam hưởng lợi lớn nhất từ quyết định chuyển trục của
mình. Trong khi tất cả các quốc gia trên thế giới có một năm kinh tế trì trệ
với con số tăng trưởng bi quan và kém hơn hẳn năm 2018, thì Việt Nam vẫn đón
nhận loạt sóng đầu tư rầm rộ và những chỉ số kinh tế rất tốt. Hàng xuất khẩu
thì được ưu ái đến mức không chỉ Trung Quốc mà Hàn Quốc và Đài Loan cũng tranh
thủ lợi dụng Việt Nam để xuất khẩu hàng vào Mỹ, Âu Châu với mức thuế ưu đãi.
Hầu hết các
viện nghiên cứu chiến lược trên thế giới đều dự đoán 2020 Việt Nam sẽ là quốc
gia có tăng trưởng kinh tế ấn tượng nhất khi được chọn là điểm đến hấp dẫn của
dòng vốn đầu tư quốc tế sau khi họ rút khỏi Trung Quốc. Bên cạnh đó, với thành
tích đối ngoại tích cực và đối nội "khôn ngoan" như đã nêu ở trên tạo
cho đảng cộng sản những lợi thế rất lớn trong những bước đầu chập chững trên
một con đường mới hoàn toàn. Tuy nhiên, khả năng tận dụng và duy trì được lợi
thế này như thế nào lại là một dấu hỏi rất lớn, Việt Nam không thể khiến thế
giới phải phụ thuộc và nhượng bộ mãi như "mỏ dầu" Ả Rập Xê Út, mà
ngược lại Việt Nam rất cần thế giới để duy trì được nền kinh tế vốn lệ thuộc rất
nặng vào ngoại thương. Giai đoạn đầu của chiến dịch toàn cầu "chống
Trung" sẽ mang lại những lợi thế lớn kèm theo những bất lợi nhỏ cho nhà
cầm quyền cộng sản, nhưng theo thời gian thì mọi thứ sẽ ngược lại.
Đối lập dân chủ: cơ hội hiếm
có
Theo ý kiến
của người viết thì trong quyết định chuyển trục này, đối lập dân chủ đang có ưu
thế chứ không phải chỉ mình đảng cộng sản như đa số nhìn nhận. Nhiều người phản
đối việc các định chế dân chủ như Mỹ, Liên Âu, Nhật nâng tầm mối quan hệ với
Việt Nam. Nhưng chỉ cần suy nghĩ một cách đơn giản thì không ai có thể phủ nhận
rằng: phụ thuộc phương Tây và Nhật sẽ có cơ hội dân chủ hóa cho Việt Nam hơn nhiều
so với việc phụ thuộc vào Trung Quốc. Điều quan trọng không kém là chưa có đảng cộng sản nào trên thế giới chuyển
đổi qua dân chủ thành công. Chưa kể đây là lần đầu tiên từ năm 1979 đảng cộng
sản Việt Nam từ bỏ thói quen "sao chép" đảng cộng sản Trung Quốc. Điều đó chắc chắn sẽ khiến đảng cộng sản vô cùng bối
rối, mà thách thức đầu tiên là lựa chọn nội dung cho cương lĩnh đại hội đảng
13, nếu tiếp tục dùng "lưỡi gỗ" quả quyết kiên định với chủ nghĩa Mác-Lênin
thì mâu thuẫn giữa lời nói và hành động lớn đến mức kệch cỡm, còn nếu tuyên bố sẽ “thoát Trung, theo Mỹ” thì sẽ gây hoang mang tột độ cho các đảng viên cộng sản trung kiên.
Đối lập dân chủ nếu không dự đoán
được tình huống bước ngoặt này thì đó là một điều vô cùng đáng tiếc vì sẽ bỏ lỡ đi một cơ hội quí báu và sẽ mất rất nhiều thời gian, công sức để thay đổi phương thức tranh đấu
phù hợp. Đáng buồn là thực tế đang diễn ra như vậy: ngoài hành động phản đối các hiệp định mà khối dân chủ đã và đang ký kết với Việt Nam như đã nêu trên, đối lập dân chủ phần nào còn bị cuốn vào chiến
thuật "vừa đấm vừa xoa" của đảng cộng sản, nó tạo nên tâm lý hoang
mang và khiến họ không nhận ra và khai thác được cơ hội từ những nhượng bộ rất
lớn mà đảng cộng sản phải chấp nhận. Chưa kể việc thổi phồng, tung hỏa mù ở những phiên tòa “chống
tham nhũng cấp cao” như Nguyễn Bắc Son, Trương Minh Tuấn... càng khiến cho đối lập dân chủ bị thu hút, phân
tâm và khó tập trung vào chiến dịch truyền thông trọng tâm lẽ ra phải được đẩy
mạnh nhằm tố cáo đảng cộng sản đặt lợi ích của đảng lên trên lợi ích dân tộc
khi dùng dằng trong việc chuyển trục, và vẫn muốn độc quyền dân chủ hóa đất nước…
Có một xu hướng
tích cực trong giới đấu tranh dân chủ Việt Nam trong năm 2019 là xu hướng đấu
tranh theo chiều sâu, giảm bớt các hoạt động đấu tranh bề nổi như biểu tình,
kiến nghị, viết yêu sách...Có lẽ phần nào họ nhận ra được chân lý: làm chính
trị là rất khó khăn và phải có tổ chức và kiến thức thật sự về chính trị. Đây là một tiền đề quan trọng để giới đấu tranh có thể
đi xa và đạt hiểu quả cần có. Chỉ cần nỗ lực thay đổi tư duy tranh đấu cá nhân, chấp nhận hi sinh cái tôi để đứng vào hàng ngũ những tổ chức chính trị đứng đắn,
họ sẽ tận dụng được cơ hội hiếm có này và biến nó thành sự thật.
Việt Nghĩa
(26/12/2019)