Một xã hội kỳ lạ (Mạc Văn Trang)
Dân gian gọi nôm na là "âm thịnh, dương duy" còn thực tế thì xã hội VN ngày nay đang đỗ vỡ nghiêm trọng trên mọi lĩnh vực. Các giá trị đạo đức theo "tiêu chuẩn cộng sản" phá nát và làm băng hoại các giá trị đạo đức truyền thống mà ông cha đã đúc kết từ hàng ngàn năm qua. Một xã hội tha hóa, không còn niềm tin nên người dân phải tìm đến thánh thần để mong có một chỗ dựa tinh thần. Bản thân ĐCSVN cũng không còn niềm tin vào chủ nghĩa Mác-Lênin nên họ cũng phải tìm đến Trời Phật. Tóm lại xã hội VN đang tuyệt vọng, cả người dân lẫn chính quyền. Điều đáng nói là trí thức VN, tầng lớp tinh hoa của dân tộc cũng bế tắc và tuyệt vọng. Họ không biết làm gì để kéo dân tộc ra khỏi tình trạng này, thậm chí lại còn tiếp tay và hùa với chính quyền làm người dân đã u mê càng u mê hơn.
Xã hội ta đang diễn ra nhiều hiện tượng kì lạ.
1. Đảng Cộng sản chính thức đưa chủ nghĩa Mac- Lê nin vào Việt Nam từ
1930 và hơn nửa thế kỷ nay đã được giảng dạy trong các nhà trường, từ
bậc phổ thông trở lên, thành hệ tư tưởng chính thống, chủ đạo, bao trùm
toàn bộ đời sống tinh thần của xã hội; mà chủ nghĩa Mac- Lê nin được
giới thiệu là học thuyết Khoa học tiên tiến nhất (vô địch) – Biện chứng –
Duy vật – Vô thần…
Thế nhưng ai cũng thấy: Chưa bao giờ Việt Nam xây lắm chùa, có nhiều
sư như ngày nay; chưa bao giờ lắm thầy tâm linh (ngoại cảm, tử vi, tướng
số, bói toán, phong thủy, thầy mo, thầy cúng…) như ngày nay; chưa bao
giờ xã hội Việt Nam từ quan chức, trí thức, sinh viên, doanh nhân đến
dân thường lại có lắm người mê tín, cúng lễ tùm lum như ngày nay. Tất cả
những hiện tượng đó đều phản lại chủ nghĩa Mac- Lênin! Karl Marx cho
rằng “Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân”, nhưng chưa bao giờ, Phật
giáo ở Việt Nam được khuyến khích đầu tư phát triển số lượng ào ạt như
thời nay. Khắp đất nước đâu cũng thấy chùa mới xây; kinh kệ, đồ nghề phụ
vụ cho tăng ni phật tử bán la liệt; các học viện, trường lớp đào tạo sư
thành hệ thống từ trung ương đến các địa phương. Tóm lại, chưa bao giờ
Việt Nam nhiều chùa, nhiều sư, nhiều người đi chùa, đi lễ, đi cầu cũng,
bói toán… như dưới chính thể nhà nước cộng sản. Kì lạ chưa!? Xin nhờ GS
Nguyễn Phú Trọng, Hội đồng Lý luận Trung ương và Ban tuyên giáo lý giải
cho nghịch lý này, để bà con được tỏ tường!
Ví dụ thực tế chứng minh cho nhận định trên thì nhiều vô kể.
– Mấy đời Chủ tịch nước và biết bao nhiêu quan chức trung ương, các
địa phương, các đại gia về Khai ấn đền Trần và dẫn đến cảnh chen lấn, xô
đẩy, giẫm đạp lên nhau để cướp Ấn, cướp lộc. Rồi Ấn được in ra bán khắp
nơi, như bùa phép, khiến chính quyền Nam Định vớ bẫm…
– Các quan chức nhà nước từ Chủ tịch, Thủ tướng trở xuống hầu hết đều
đầu tư khá lớn để xây Đền thờ cho họ mình, nhà mình, lo lăng mộ cho
mình thật hoành tráng; nhiều người âm thầm “công đức”, “cung tiến” vào
đền, chùa.. khá nhiều tiền của. Rồi họ tổ chức cúng lễ linh đình, cầu
khẩn thần, phật khắp nơi … Có những quan chức có cả thầy tướng số, phong
thủy thân cận để thường xuyên “tham vấn” mọi việc từ lớn đến nhỏ…
– Hiện tượng sĩ tử trước mùa thi kéo nhau đến các đền chùa cầu cúng,
nhất là đến Văn Miếu- Quốc tử giám khấn vái, sờ đầu rùa đá lấy may, ngày
càng rầm rộ…
– Việt Nam một năm có hơn 8000 lễ hội, hầu hết các lễ hội đều có yếu
tố tâm linh. Các tầng lớp nhân dân ngày càng nhiều người mê tín, cầu
cúng tùm lum, chen lấn, tranh cướp trong các lễ hội thật khủng khiếp. Có
đến hàng vạn người ngồi thâu đêm, chen lấn, bệ rạc để nộp tiền “dâng
sao, giải hạn”; người ta bế cả trẻ con, trèo hàng rào, giẫm lên đầu
nhau, chen lấn, tranh giành bằng được để mình vào cúng lễ trước; hàng
trăm người xô đẩy nhau để nhúng những đồng tiền vào máu lợn tóe ra khi
đao phủ vừa chém lợn, để lấy may; ở khắp các nơi thờ cúng thường thấy
cảnh người ta nhét tiền vào tay thần, phật… Việc đốt vàng mã càng khủng
khiếp, theo báo Nghệ An, “Mỗi năm dân ta đốt 5.000 tỷ đồng vàng mã”…Còn
nhiều dẫn chứng sinh động, không sao kể hết!
2. Đến đây lại nảy ra một nghịch lý lạ kì khác. Tại sao một xã hội
“sùng bái” thần phật, sợ ma quỷ, cầu cúng nhiều như vậy, mà đạo đức lại
băng hoại suy đồi, nhân cách con người lại tha hóa? Tại sao xã hội lại
lan tràn hành động bạo hành, độc ác, lắm mưu hèn kế bẩn, nhiều gian dối,
lừa đảo như vậy?
– Có thời nào “thiên hạ thái bình” mà bộ máy chính quyền lại cướp
đất, cưỡng chế phá nhà dân tàn khốc như dưới chính thể này? Có thời nào
lắm dân oan lê lết từ Nam ra Bắc, nằm đầu đường, xó chợ khiếu kiện triền
miên mà vô vọng như thời nay? Có thời nào mà câu “cướp đêm là giặc,
cướp ngày là quan” đúng như ngày nay? Quan chức ăn cắp, ăn cướp triền
miên, đến mức bà Phó Chủ tịch nước phải thốt lên: “Bọn nó ăn của dân
không chừa thứ gì”!
– Sự gian dối trong “toàn hệ thống chính trị” thì không ai kiểm soát
được, biết, nhưng không làm gì được nhau: từ thành tích thi đua, báo cáo
láo, gian lận bằng cấp, “chạy chức, chạy quyền, chạy tuổi, chạy tội…”
đến khai báo thu nhập, kê khai tài sản, đều chẳng ai tin. Với lương quan
chức trung bình 10 triệu đồng, cao nhất 20 triệu đồng một tháng, lấy
đâu ra mà nhà lầu, xe hơi, ăn chơi xa hoa như vua chúa, cho con du học,
mua nhà ở nước ngoài?… Mới đây ông Thủ tướng Phúc phải hò hét “phải khắc
phục bệnh dối trá, đạo đức giả, nói không đi đôi với làm”…
– Có thời nào mà Công an lại dùng bạo lực, cưỡng chế, xô xát với dân tàn bạo như thời nay?
– Có thời nào mà dân lại sản xuất và buôn bán lắm thứ hàng nhái, hàng
giả, hàng độc hại như thời nay; nhất là biết là hàng độc hại, mình
không dám dùng nhưng cứ bán ra để đầu độc người khác, làm nguy hại cho
xã hội, cho nòi giống? Mỗi ngày hơn 300 người chết vì ung thư, nhưng
dường như cũng chẳng rúng động xã hội!
– Có bao giờ tệ nạn trộm cướp, cờ bạc, mại dâm, lừa đảo rộng khắp và
nguy hiểm như ngày nay không? Người ta có thể đâm chém nhau chỉ vì “nhìn
đểu”, “cười đểu” hay xích mích nhỏ. Mỗi dịp Tết lại mấy ngàn người nhập
bện viện cấp cứu vì đánh nhau!…
– Có thời nào ngành giáo dục lại thi cử gian dối, học hành tốn kém,
bằng dởm, bằng giả nhiều và bạo lực học đường, quan hệ thầy trò tồi tệ
như ngày nay?
– Có bao giờ gia đình đổ vỡ, trẻ em bị bạo hành, bị xâm hại nhiều như ngày nay?
Tóm lại, xã hội ta, đang chứa đựng đầy những nghịch lý: càng tuyên
truyền giáo dục học thuyết Mac- Lênin duy vật, vô thần, con người càng
duy tâm, mê tín, dị đoan, càng mất niềm tin vào khoa học, mất niềm tin
vào chân lý, vào công lý… Mặt khác, đáng lẽ nhiều người đi chùa, giác
ngộ Phật pháp thì con người càng bớt Tham, Sân, Si, bớt Sát, Đạo, Dâm,
bớt lừa lọc, gian dối, hung bạo; con người sẽ giàu lòng Tư bi, Hỉ xả,
sống lương thiện, chạy tịnh, xã hội an lạc, hòa vui…
Nhưng tất cả dường như đều ngược lại! Con người có quá nhiều hành
động vô minh tăm tối, bất lương; cái ác được kích thích và “lan tỏa”; xã
hội ngày càng xuống cấp về đạo đức, lối sống. Mới hôm qua, trên VTV1 có
cuộc thảo luận “làm sao kinh tế thời nay, đạo đức được như ngày xưa”!?
Những vấn đề nêu trên, Hội đồng Lý luận trung ương và Ban Tuyên giáo
GIẢI THÍCH thì tài lắm, nhưng bao năm nay, càng GIẢI QUYẾT thì càng trở
nên tồi tệ hơn! Vậy là sao?
12/2/2019