Quan chức, đại gia "đỏ" vào tù và những sự thật phơi bày (Song Chi)
Cứ
một đại gia, quan chức ra tòa là khai ra bao nhiêu mối quan hệ móc nối
dây mơ rễ má chằng chịt, cũng chính vì vậy mà chống tham nhũng ở Việt
Nam trở nên khó khăn vì bứt dây động rừng, lắm khi đụng tới cả hàng chóp
bu trong Bộ Chính trị, dù đương nhiệm hay đã là "nguyên", là "cựu".
Theo
dõi những vụ bắt bớ, khởi tố các quan chức, đại gia "Đỏ" trong thời gian
qua, dù vô tâm, bàng quan trước thời cuộc, trước những vấn đề nổi cộm
về chính trị-xã hội của đất nước đến đâu, có lẽ đa số người dân cũng
phải nhận ra những sự thật hiển nhiên và cay đắng chỉ có trong một xã
hội độc tài như VN.
Thứ
nhất, chỉ có trong một xã hội mà luật pháp không hề được tôn trọng, mà
đảng đứng cao hơn luật pháp (và trên cả Hiến pháp) thì mới có chuyện các
quan chức, đại gia lộng hành dễ dàng như vậy trong suốt bao nhiêu năm
trước khi bị "sờ gáy". Trong khắp các lĩnh vực, ngành nghề, từ ngân hàng
cho tới dầu khí, công thương, giao thông... từ trung ương tới địa
phương, những tệ nạn như tham ô, hối lộ và nhận hối lộ, móc nối, lợi
dụng tài sản chung để trục lợi cá nhân, những tội danh như "cố ý làm
trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng"
thực chất là cố tình làm sai, cố tình vi phạm pháp luật, làm thất thoát
tiền bạc, tài sản của dân của nước... diễn ra đầy dẫy.
Người
dân cứ đi từ cú sốc này đến cú sốc khác khi nghe đến những món quà,
những khoản tiền "khủng" được các quan chức trao cho ông lớn này ông lớn
kia để bôi trơn mọi việc ; những số tiền thất thoát lên tới hàng trăm
triệu USD cứ như trò đùa. Mà hầu hết đều là doanh nghiệp nhà nước, là
quan chức cộng sản và đại gia "đỏ", mới có cơ hội nắm những lĩnh vực,
những ngành gọi là "mũi nhọn", "trọng yếu" của nền kinh tế nước nhà.
Thứ
hai, cũng chỉ có quan chức cộng sản, đại gia "Đỏ" mới có cơ hội sở hữu,
mua bán, kinh doanh, sang nhượng bao nhiêu lô đất vàng, đất kim cương
như trong vụ án Vũ "nhôm" và các quan to quan nhỏ ở Đà Nẵng. Và thực tế
là không có một tay nào có thể làm ăn hay phất lên nhanh trong một xã
hội như ở Việt Nam mà không có phe cánh, hay cụm từ thường hay được sử
dụng trong thời gian qua là "nhóm lợi ích".
Đại
gia Vũ "nhôm" đang bị truy nã, đất đai, tài sản đang bị nhòm ngó, thanh
tra. Nhưng còn bao nhiêu Đinh La Thăng, Vũ "nhôm" khác đang thao túng,
phá hoại đất nước này ? Một ví dụ nhỏ, một trong những nhóm lợi ích như
vậy là "nhóm Him Lam" (Him Lam Group) sở hữu rất nhiều đất đai, biệt
thự, nhà hàng, khu căn hộ, khách sạn… từ Nam ra Bắc trong đó có sân golf
Tân Sơn Nhứt, bảo đảm khi đụng vào cũng có khối chuyện, vì như vừa nói,
ở nước này làm sao có chuyện làm ăn chân chính mà giàu nhanh và sở hữu
được bao nhiêu khu đất ngon lành như vậy. Bao giờ thì Him Lam Group bị
sờ gáy để trả lại sân bay Tân Sơn Nhất cho dân ? Nhưng nói thật, sân bay
Tân Sơn Nhất là coi như mất luôn đất, chúng chả trả lại đâu, phải lấy
cớ sân bay chật chội, quá tải để xây sân bay Long Thành, riêng chuyện
đầu tư đất đai chung quanh khu sân bay mới này đã đủ để ăn thêm một mớ
tiền "khủng" rồi. Tân Sơn Nhất sau này chỉ còn là sân bay nội địa, mất
luôn thương hiệu một thời của một trong những sân bay hiện đại, nhộn
nhịp hàng đầu khu vực và cả thế giới những năm 70…
(Báo
Tuổi Trẻ từng có loạt bài kỷ niệm 100 năm sân bay Tân Sơn Nhất : Kỳ 1 :
Những cánh bay đầu tiên trên bầu trời Sài Gòn, Kỳ 2 : Người phi công
Việt Nam đầu tiên, Kỳ 3 : Đường băng đất đỏ, Kỳ 4 : Phi đạo 3.000m và
sân bay hạng nhất, Kỳ 5 : Tân Sơn Nhất - Phi trường nhộn nhịp hàng đầu
thế giới v.v…).
Cứ
một đại gia, quan chức ra tòa là khai ra bao nhiêu mối quan hệ móc nối
dây mơ rễ má chằng chịt, cũng chính vì vậy mà chống tham nhũng ở Việt
Nam trở nên khó khăn vì bứt dây động rừng, lắm khi đụng tới cả hàng chóp
bu trong Bộ Chính trị, dù đương nhiệm hay đã là "nguyên", là "cựu".
Phía sau Nguyễn Xuân Sơn, Hà Văn Thắm, Đinh La Thăng, Vũ "nhôm", Trịnh
Xuân Thanh…là những Nguyễn Văn Bình, Nguyễn Bá Thanh, Hoàng Trung Hải,
Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng…và cả Nguyễn Phú Trọng, chẳng tay nào
"sạch" trong bộ máy đảng cộng sản, trong một chế độ tạo nên và dung
dưỡng cho nạn tham nhũng, phá hại này.
Từ
đó thêm một sự thật đã phơi bày rõ ràng trước mắt người dân từ bao
nhiêu lâu nay, chỉ có những ai cố tình mù lòa mới không thấy. Đó là
không có một "cuộc cách mạng" nào mà đắt giá, vô nghĩa, làm thiệt hại
cho dân cho nước nhưng lại làm lợi cho đảng và quan chức của đảng như
"cuộc cách mạng" của đảng cộng sản để cướp chính quyền và kể từ đó "Bao
nhiêu lợi quyền ắt qua tay mình…" Cả đất nước này, giang sơn này mà cha
ông ta bao đời đổ mồi hôi, nước mắt và máu để xây dựng và bảo vệ, nay
trở thành tài sản riêng của đảng cộng sản nói chung và quan chức cộng
sản nói riêng. Đất đai nhà cửa, tài nguyên thiên nhiên, lãnh thổ lãnh
hải cho tới 90 triệu sinh mạng dân đen, họ muốn sang nhượng, mua bán,
thoái vốn, phá hại hoặc đem dâng cho giặc…thế nào là tùy ý.
Cho
nên đừng hy vọng vào cuộc chiến chống tham nhũng của Nguyễn Phú Trọng
hay bất cứ cá nhân nào của đảng cộng sản. Không thể tiêu diệt được nạn
tham nhũng khi nào còn chế độ độc tài độc đảng, khi quyền lực của đảng
bao trùm tất cả, không bị hạn chế và kiểm soát bởi một hệ thống tam
quyền phân lập cộng với sức mạnh của báo chí truyền thông độc lập và
quyền tự do ngôn luận, tự do bỏ phiếu của người dân như trong một xã hội
tự do, dân chủ.
Chống
tham nhũng kiểu của đảng cộng sản lâu nay chỉ là phe này triệt phe kia,
rồi tài sản của dân của nước đã bị thất thoát như ly nước đã đổ mười
phần chỉ hốt được một, hai phần và lại chạy từ túi đám này sang túi đám
khác mà thôi.
Song Chi
Nguồn : RFA, 25/12/2017 (songchi's blog)