Tại sao một số người Việt hải ngoại ủng hộ tổng thống Donald Trump? (Thạch Đạt Lang)
Người Việt hải ngoại, nhất là những
người ở Mỹ, ai đã ủng hộ, yểm trợ cho tổng thống Donald Trump với hy
vọng Mỹ sẽ tấn công Trung Cộng bằng quân sự xin cứ tiếp tục… chờ đợi.
Một khi “nước Mỹ trên hết” (American First) thì dân tộc, đất nước VN nằm
ở đâu trong các chính sách, đường lối đối ngoại của chính quyền Mỹ với
tổng thống Donald Trump? Hỏi tức là trả lời vậy.
Lần đầu tiên trong lịch sử nước Mỹ, với
hơn 240 năm lập quốc, vào ngày thứ bảy 21.01.2017 vừa qua, đã xảy ra
hàng trăm cuộc biểu tình chưa từng có, đồng loạt nổ ra khắp nơi trên
nước Mỹ (và cả thế giới), phản đối tổng thống vừa tuyên thệ nhậm chức. Ở
tiểu bang California, từ San Francisco, San Jose, tới Los Angeles, Long
Beach, Santa Ana, San Diego… Ở Washington, từ Seattle tới Portland, qua
Chicago (Illinois), Austin (Texas), Minneapolis, New York tới
Washington D.C.
Riêng tại Washington D.C, báo chí ước lượng có hơn 1 triệu người tham gia, căn cứ vào số lượng người dùng xe điện ngầm làm phương tiện di chuyển. Ở thành phố Los Angeles, ước tính lên tới 750.000 người tham gia.
Và nhiều cuộc biểu tình diễn ra ở các thành phố lớn, nhỏ khác, mà hai
giáo sư Jeremy Pressman và Erica Chenoweth, thuộc trường Đại học
Connecticut và Denver cho biết, có khoảng 680 cuộc biểu tình diễn ra trên toàn quốc, ước tính lên đến 5 triệu người.
Bên cạnh đó, những tin tức về ngày lễ
nhậm chức cũng gây tranh cãi không ít giữa chính quyền của ông Trump với
các cơ quan truyền thông, báo chí, càng khiến cho tình hình chính trị
nước Mỹ trở nên căng thẳng. Sự cố gắng chứng tỏ, có tính trẻ con của ông
Trump, khi cãi về số lượng người tham dự lễ nhậm chức của mình,
cùng với sự nói dối trắng trợn, đầy vẻ đe dọa ngấm ngầm của Sean
Spicer, phát ngôn viên và là thư ký báo chí tòa Bạch Ốc với giới truyền
thông, cho thấy ông Trump và nội các đang gặp sự chống đối dữ dội vì vi phạm quyền lực thứ tư. Về lời nói dối trắng trợn của ông Sean Spicer, sau đó một cố vấn của Trump là bà Kellyanne Conway đã chữa lửa bằng xăng khi gọi đó là Alternative Facts (tức là “sự thật thay thế”, thật mà… không thật!)
Tuy nhiên đó chỉ là điều xảy ra trong xã
hội Mỹ, của người dân bản xứ. Trong cộng đồng người Việt hải ngoại
(NVHN), một cộng đồng di dân với 0,6% trên tổng số dân Mỹ, lại khác hẳn,
sự phản đối tổng thống Donald Trump tương đối ít ỏi, khiêm nhường. Môt
vài bài viết có nhận định tiêu cực về Donald Trump, sự mâu thuẫn giữa
lời nói và việc làm cũng như về diễn văn nhậm chức của vị tổng thống thứ
45 này của Mỹ đều bị ném đá tới tấp, như một bài viết của tôi trên Dân
Làm Báo. Thật buồn cười khi những người đả kích, vu khống, chửi bới
không hề biết tôi là ai và thay vì phản biện bằng facts, hay lý luận
những điều tôi đưa ra, họ chỉ chửi, suy diễn bâng quơ về cá nhân tôi.
Bản thân tôi tin rằng, đa số những người
đưa ra ý kiến công kích các bài viết chỉ trích ông Trump là những
người, một là mang nặng hận thù với chế độ CSVN, mong muốn chế độ này
nhanh chóng sụp đổ để đất nước có được tự do, dân chủ, trở nên hùng
cường, thoát khỏi sự lệ thuộc vào Tàu Công về kinh tế cũng như chính
trị, hai là bất mãn với 8 năm cầm quyền của ông Barack Obama và đảng Dân
Chủ cũng như sự lươn lẹo, gian dối của bà Hillary Clinton trong tham
vọng quyền lực.
Do căm thù chế độ CSVN, những tuyên bố
hùng hồn, mạnh mẽ về chính sách kinh tế, giao thương hàng hải ở biển
Đông, đối ngoại với Tàu Cộng của Donald Trump… dễ làm thỏa mãn tâm lý
bực tức, căm thù của nhiều NVHN so với chính sách ngoại giao mềm dẽo
dưới thời ông Obama. Họ chờ đợi phản ứng mạnh mẽ của Mỹ trước sự bành
trướng, lấn áp VN ở biển Đông của Tập Cận Bình.
Bài viết này không có ý trình bày sự
việc với NVHN, những người ủng hộ, yểm trợ ông Donald Trump và nội các
của ông với hi vọng ông sẽ làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại, VN đối với họ
ra sao, không quan trọng. Mục đích của bài chỉ phân tích giữa lời nói
và việc làm của ông Trump để từ đó nêu ra được thực chất của vấn đề đối
với những người còn quan tâm đến tình hình chính trị ở VN, những người
mong muốn Mỹ đánh Trung Cộng sẽ đưa đến việc chế độ CSVN bị chao đảo, dễ
dàng sụp đổ. Trường hợp chiến tranh Mỹ-Trung xẩy ra, chắc chắn sẽ có
thêm nhiều nước như Nhật, Đài Loan, Úc, Phi, Việt Nam… bị cuốn hút vào
chiến tranh, biển Đông sẽ dậy sóng, cuộc chiến quy ước có nguy cơ bùng
nổ thành chiến tranh nguyên tử và thế chiến thứ III.
Như vậy câu hỏi được đặt ra là: Xác suất
để có chiến tranh Trung – Mỹ cao hay thấp, khoảng bao nhiêu phần trăm?
Thật ra không khó để có câu trả lời.
Khoan bàn đến con người, cá tính, tham
vọng của ông Trump, chỉ nói đến việc làm của ông. Ngay sau khi nhậm
chức, trang mạng của Tòa Bạch Ốc nói về vấn đề thay đổi khí hậu và luật hôn nhân đồng tính được thành lập dưới thời ông Obama bị xóa bỏ. Trong diễn văn nhậm chức của mình, ông Donald Trump nói câu sau đây:
“Chúng ta phải bảo vệ biên giới khỏi
sự tàn phá của các nước đang làm sản phẩm của ta, ăn cắp công ty của
ta, hủy hoại việc làm của ta. Bảo vệ sẽ dẫn tới thịnh vượng và sức mạnh“.
Bán hàng sản xuất tại Trung Quốc, Indonesia và các nước khác,
liệu có phải là cách ông Donald Trump sẽ rút các hãng, xưởng về Mỹ tạo
công việc cho người dân Mỹ, bảo vệ biên giới khỏi sự tàn phá của các
nước đang làm sản phẩm của Mỹ, hủy hoại việc làm của người dân Mỹ, như
miệng ông ta nói hay không?
Hơn thế nữa, đừng quên rằng hiện Mỹ đang
có vài chục tập đoàn, đại công ty, hàng trăm nhà máy lớn như Sunkist,
Sun-Maid, Ford Motors, FedEx, Johnson & Johnson, Apple, Sysco,
Microsoft, Dell, Walmart, Trader Joe´ s, Kellogg´s…ở Trung Cộng. Trump
dự định rút công ty nào, tổng giám đốc, chủ tịch tập đoàn nào sẽ theo
lời Trump đưa hãng, xưởng quay lại Mỹ khi chính những nhà máy sản xuất
hàng hóa của Trump vẫn nằm ở Trung Quốc?
Việc bổ nhiệm tướng về hưu TQLC James
Mattis vào vị trí bộ trưởng quốc phòng cũng như đề cử Rex Tillerson làm
bộ trưởng ngoại giao chỉ là một nước cờ khôn ngoan, khéo léo với đầu óc,
tính toán của một thương gia trên bàn cờ quốc tế sắp tới trong mục đích
ép buộc Trung Cộng phải lùi bước ở biển Đông, nhượng bộ Mỹ trong vấn đề
giao thương hàng hải cũng như kinh tế.
Chỉ một ngày, sau khi tướng James Mattis nhận nhiệm vụ bộ trưởng quốc phòng, quân đội Mỹ đã tấn công các vị trí đóng quân,
căn cứ tiếp liệu của ISIS 31 lần ở Iraq , Syria. Điều này cho thấy
Donald Trump sau khi bắt tay với Putin, quyết tâm dứt điểm ISIS. Nếu dẹp
được ISIS hoàn toàn, Trump có thể yên lòng ở Trung Đông, đem lại an
ninh hoàn toàn trong nội địa Mỹ, từ đó Trump sẽ rảnh tay đối phó với
Trung Cộng.
Tuy nhiên, Trung Cộng không phải là
ISIS. Mỹ không có liên hệ kinh tế, ngoại giao, văn hóa gì với ISIS nên
việc tấn công, tiêu diệt ISIS chẳng những không bị vướng mắc quyền lợi
hay cam kết nào, mà còn được toàn dân Mỹ cũng như các nước Âu châu ủng
hộ. Nhưng phải hiểu rằng, việc tấn công ISIS chỉ để lên gân, dằn mặt
Trung Cộng, thị uy trên chính trường quốc tế, lấy sức mạnh quân sự, biểu
lộ sự sẵn sàng đối đầu bằng vũ lực làm lá bài đàm phán, chia xẻ lại
quyền lợi kinh tế toàn cầu với Trung Cộng và Nga trong thế Tam Quốc Chí
mới.
Hi vọng Mỹ tấn công Tàu Cộng bằng tổng
lực với chiến tranh quy ước là điều hoang tưởng. Có thể sẽ có những va
chạm, xung đột nhỏ ở biển Đông giữa hải quân Mỹ và Tàu hoặc giữa Tàu
Cộng với Nhật, Đài Loan, Úc… nhưng chắc chắn tất cả chỉ là những cuộc so
găng trình diễn, phô trương sức mạnh, ý chí chiến đấu. Tập Cận Bình bắt
buộc phải lùi ở biển Đông, nhưng Donald Trump cũng sẽ không lấn tới quá
mức để dẫn đến chiến tranh trực diện.
Vậy Việt Nam hy vọng được hưởng lợi gì
trong bàn cờ Tam Quốc mới này? Đất nước, dân tộc VN chắc chắn là không
rồi, được hưởng lợi chỉ có đảng viên, cán bộ chế độ CS, những tư bản đỏ,
những kẻ ăn theo biết nắm lấy thời cơ làm giàu.
Một con chốt đã được đẩy qua sông. Đó là
dự án khai thác khí đốt của công ty Exxon Mobil ở thềm lục địa Viêt Nam
đã tạm ngưng từ 2008, khi Trung Cộng lớn tiếng đe dọa các công ty đang
thăm dò, tìm kiếm dầu hỏa trong vùng biển đặc quyền của Việt Nam, nay
đang sắp sửa được khởi công trở lại.
Sau khi ông Donald Trump đắc cử tổng
thống hồi tháng 11.2016, báo chí loan tin Rex Tillerson được đề cử làm
bộ trưởng ngoại giao, tình hình đã đổi khác. Chỉ một tuần lễ trước khi
Rex Tillerson, cựu chủ tịch tập đoàn Exxon Mobil được Trump bổ nhiệm,
một hợp đồng khai thác khí đốt ở mỏ Cá Voi Xanh đã được công ty Exxon Mobil ký kết với tập đoàn dầu khí PVN của Việt Nam.
Dự án này sẽ đóng góp cho ngân quỹ của
chế độ CS khoảng 20 tỷ USD. Chế độ CSVN sẽ vững vàng hơn khi ngân sách
bớt thiếu hụt. Bao nhiêu tỷ đô la sẽ chạy vào túi các lãnh đạo CS? Bao
nhiêu tỷ sẽ được dùng trả lương, nuôi dưỡng, duy trì lực lượng công an,
quân đội, dân phòng, dư luận viên… đông như quân Nguyên tiếp tục đàn áp,
bắt bớ, tra tấn, giam cầm những người dân yêu nước, tranh đấu cho tự
do, dân chủ, chống bất công xã hội?
Hiệp ước TPP đã bị ông Trump chính thức
dẹp bỏ. Chế Độ CSVN không còn hy vọng gì về chuyện này, vấn đề nhân
quyền, tự do báo chí, công đoàn độc lập… sắp tới chắc chắn sẽ bị xiết
chặt, đàn áp dữ dội hơn vì chính quyền của ông Trump chắc chắn sẽ không
can thiệp hoặc lưu tâm đến những gì xảy ra trong nội tình VN. Tương lai
đất nước, dân tộc sẽ ảm đạm, u tối hơn, xã hội sẽ ngột ngạt, bất an hơn,
nhà tù sẽ đông thêm, người dân “tự tử” chết trong đồn công an sẽ gia
tăng hơn trước.
Người Việt hải ngoại, nhất là những
người ở Mỹ, ai đã ủng hộ, yểm trợ cho tổng thống Donald Trump với hy
vọng Mỹ sẽ tấn công Trung Cộng bằng quân sự xin cứ tiếp tục… chờ đợi.
Một khi “nước Mỹ trên hết” (American First) thì dân tộc, đất nước VN nằm
ở đâu trong các chính sách, đường lối đối ngoại của chính quyền Mỹ với
tổng thống Donald Trump? Hỏi tức là trả lời vậy.